Tần Chu gần như cả đêm không ngủ.
Thân thể Kiều Hoài Sinh trước giờ vốn không tốt, từng vì chuyện này mà phát sốt cao đến nguy hiểm. Dù đã qua cơn sốt, nhưng nhiệt độ cơ thể vẫn cần được theo dõi sát sao — dĩ nhiên, với Tần Chu mà nói, đó là một việc hắn sẵn lòng làm, thậm chí là tận hưởng.
Dù tối qua hai người không tiến thêm bước cuối cùng, nhưng chỉ cần được yên lặng ôm lấy Kiều Hoài Sinh như vậy, đối với Tần Chu, đã là một sự thỏa mãn tột cùng sau bao năm mong mỏi. Mùi hương quen thuộc lặng lẽ len vào khứu giác, khiến từng tế bào trên người hắn đều khẽ run lên vì thỏa nguyện.
Cho dù hiện tại có là tận thế, hắn cũng tình nguyện để thiên thạch rơi xuống người mình trước tiên — miễn là người trong lòng vẫn nằm yên ở đây.
Hắn không kìm được, lại nhẹ nhàng hôn lên đỉnh đầu Kiều Hoài Sinh. Mãi cho đến khi trời gần sáng, người trong lòng không còn sốt, Tần Chu mới dám nhẹ nhàng nhắm mắt lại, siết chặt cậu vào lòng.
Thế nhưng, ngay khoảnh khắc nhắm mắt ấy, nỗi sợ khi đêm qua không tìm thấy Kiều Hoài Sinh lại bất ngờ trỗi dậy. Trong đầu hắn như bị kéo ngược về căn phòng nhỏ tối tăm hôm đó, nơi chỉ có tiếng gào thét tuyệt vọng vang lên bên tai, đau đến mức như ngàn cây kim đâm xuyên qua tim, khiến hắn gần như muốn co người lại mà gào thét, nhưng dù gắng sức thế nào cũng không phát ra được một âm thanh nào.
Mồ hôi lạnh túa ra từ trán, nhịp tim hỗn loạn đập loạn không kiểm soát. Tần Chu giật mình ngồi bật dậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT