Tôi là Yukino Nao một thanh niên đẹp trai ,nhà giàu ,tài hoa có đủ ,có rất nhiều cô gái vây quanh.
Nhưng mà tôi lại là gay .
hầy ,chuyện phải nói từ 1 tháng trước.
(...)
Tôi và đám bạn đang ở trong lớp,rất vui vẻ ,hạnh phúc mà đùa nghịch với nhau.
Đột nhiên có một cô gái bước đến và đưa cho tôi một lá thư ,vè mặt ngại ngùng.
“mình ,mình ,cậu ,cậu ”
Ôi tôi biết mà cái sức hút chết tiệt này thật là kiến các cô gái không thể kiềm chế được.
“cậu ,cậu đưa nó cho bạn cùng bàn của cậu hộ mình được không ?”
Tôi :"..."
"ừ được chứ tất nhiên rồi".
aaaaaa mẹ kiếp ,chờ đã hình như việc tôi nói đến không phải việc này mà là.
cái này .
(...)
"này mày là cái đứa nó tranh tao xấu đúng không?! ".
Một tiếng chửi bới vang lên .
Tôi chỉ thất một tên to cao bố láo chỉ vào mặt mình ,đàn sau là vài ba tên đàn em ,tôi nhanh hất tay hắn ra .
"có gì từ từ nó ,tất cả điều là anh em ".
"anh em con m* mày ,mày đâu vậy mà dám chê bức đom đóm của tao xấu ,mày có biết như vậy là xúc phạm idol tao không ,hôm nay tao phải cho mày hít mùi đấy ".
"ấy từ từ đã người anh em ,anh vẽ tranh rất đẹp chỉ là nội dung có hơi không ổn mà thôi".
"tôi khuyên anh nên quanh đầy là bờ đường ,đừng để con ruồi có đ* phát sáng che mắt anh ".
"mày! mày !,vậy mà dám súc phạm vì tinh tú của ta !,aaaaaa!".
Tôi nhìn người sắp hóa thú trước mặt ,không nói gì ,nhân cơ hội hắn đang mất tập trung thì trốn.
kể từ ngày đó cái đám fan vì tinh tú khi cứ quất rầy tôi .
Hết bỏ vào cặp tôi năm con sâu thì lại vẻ hình vì tinh tú lên bàn tôi ,khiến tôi cảm thất rất mệt mỏi khi lau bàn ,không những thế bọn họ còn ... nó chung là làm mấy trò vô cùng thiểu năng.
tôi đã nghi ngờ nhiều chút về iQ của bọ họ .
Nhưng mà tôi cảm thấy rất mệt khi phải dọn mấy thứ ngu ngốc mà bon bó bày lên bàn tôi .
rồi đột nhiên một người xuất hiện.
Kinohara Yujin một kẻ thù cũ của tôi sau ba tháng bị gãy chân ,gãy tay…
.Người đã từ phát ngôn ra câu:"kẻ thù của cậu chỉ có thể là một mình tôi ".
Sở dĩ là kẻ thù vì tôi và cậu ta là đôi bạn cùng lùi tôi nghịch ngu rủ cậu nghịch ngu theo vì thế bị cha mẹ chửi thế nên tôi không chơi với cậu nữa.
Cậu ta rất lợi hại, chỉ cần nói mấy câu thì bọn kia đã dừng mấy trò ngu ngốc đó lại .
"này hãy bình tĩnh đã ,cậu ta chê nội dung chứ đâu có chê trình độ vẽ của cậu ,cái đó chứng tỏ là sao ?".
"là cậu không hề vẽ xấu. mà còn rất đẹp, rất rất rất đẹp thật đó".
Đúng vậy kể từ đó tôi không gặp lại bọn kia nữa.
cũng từ đó mà tôi nhận ra lòng mình.
"tôi_tôi thích Yujin".
Tôi đã thử rất nhiều cách từ nhắn tin tỏ tình .
Yukino Nao:[tôi thích cậu thật sự thích cậu rất rất nhiều ,cậu đồng ý hẹn hò với tôi nhé].
Konohara Yujin: [ew đ* có đâu thằng gay n*ng l* kinh tởm thật đấy ].
Ừ thì trong lòng tôi cũng có chút buồn nhưng chỉ là có chút thôi ,vì dù sao tôi vẫn theo đuổi cậu ấy mà .
vậy là cả tháng đó tôi cứ tìm cách lại gần ,tặng hoa, tặng bánh , viết thư tỏ tình ,hẹ ra sân thượng tỏ tình tổng cộng 32 lần .
Nhưng mà cậu ấy vẫn không đồng ý.
Theo đuổi khó thật đấy.Nhưng tôi vẫn cố gắn cho đến một ngày tôi đã thấy.
(...)
Ngày hôn đó tôi đi bộ về nhà ,tại nhà tôi khá gần trường, điều khách với thường ngày là tôi lại đi vô con hẻm nhỏ ,đường tắt để về nhà.
Nhưng đấm ra tôi không nên đi con đường đó…
Một người mặc áo mưa màu đen đeo khẩu trang đen trên tay là một cây rìu đỏ cán tay cầm dính đầy máu.
và một người, không đúng hơn là một cái xác dính đầu máu đang ở dưới mặt đất .
Tôi có thể lờ mờ nhìn ra được cái xác ấy là ai .
Đó là kẻ đã làm mấy trò khùng điên và coi chúng là bắt mặt tôi ,chỉ vì tôi chê tranh nó xấu.
Bây giờ khuôn mặt cả nó thật đánh sợ,Như thể một phát rìu bổ thẳng vào đầu vậy .
Khè mặt áo mưa kia quay đầu nhìn tôi .
Hô hấp của tôi dồn dập ,tôi biết đó là ai ,cho dù có đeo khẩu trang như tôi vẫn nhận ra.
Đó là Yujin ,đúng chắc chắn là Konohara Yujin tôi lùi lại với vẻ mặt đầu sợ hãi .
Hình ảnh này thật ,thật đáng sợ.
Tôi xoay người lại dùng hết sức bình sinh để chạy ,tôi đang định kêu cứu.
"Cứu...!".
một chiết khăn tay bịt miệng tôi lại .
Tôi có cảm giác ý thức mình mơ hồ dần .
Đằng sau hình như có ai đó đang đỡ lấy tôi ,giọng nói quen thuộc vang lên .
"ô chà mình bất cẩn thật đấy vậy mà lại để cậu thấy được cảnh này ,nhưng không sao đâu sớm muộn gì cậu cũng phải thấy mà thôi ,".
"Giờ thì hãy ngủ một chút nhé tình yêu của tôi ".
Đến lúc này trong não bộ đang dần mất ý thức của tôi chỉ có hai chữ .
'Không ổn".
(...)
tôi tỉnh dậy trong một căn phòng , đúng một căn phòng nhỏ có giường có phòng nhỏ vệ sinh ,có bàn và ti vi .Trên tường của căn phòng dán đầy ảnh của tôi.đúng vậy dán kín luôn.
Tôi tỉnh dậy ở trên giường và nhìn xung quanh .
trong lúc tôi đang định xuống giường và đi xung quanh thì .
"Leng keng ".
Tôi phát hiện ra chân mình đã bị xích sắt khóa chặt .
đồng thờ lúc đó có một bóng từ trong phòng tắm bước r.
giọng nói dịu dàng đến mức tôi dùng mình.
"A~ ,Nao_ kun cậu dậy rồi à ,trông có vẻ cậu ngủ ngon thật đấy~ .".
Konohara Từ trong phòng tắm bước ra cậu từ từ đến gần tôi .
trong lòng tôi căn thẳng ,tôi không ngờ mình lại yêu một kẻ sát nhân.
Tôi từ từ lùi lại ,nhưng không có ích gì ,cậu ta chỉ cần nắm lấy cái xích sắt khia sau đó khéo tôi lại là được.
"Ể Nao_kun ?sao cậu lại né tránh tôi vậy ?,".
"không phải cậu thích tôi sao ?,cậu nên thấy vui vì được ở chung với tôi chứ".
Yujin ghé sát lại gần người tôi ,tôi cố néo tránh .
Nhưng không có tắc dụng ,cậu ta mặt mẽ đè tôi lại rồi ôn ấy tôi ,trong khi tôi đang sợ hãi tột cùng.
"Nào tôi nó cho Nao_kun một truyện nhé ,thật ra tôi yêu cậu lắm ,nhưng khác với Nao_kun yêu tôi ,tình yêu của tôi thuần kiết hơn".
Tôi run rẩy ,tuy có thể cản nhận được cơ thể ấm áp đang ông lấy mình nhưng trong lòng tôi lại sợ hãi đến tột độ.
rõ dàng tôi đã sai.
Tôi hất câng tây đang ôm lấy tôi của Yujin ra :"cậu rốt cuộc đang làm cái quái gì vậy hả!".
Yujin im lặng ,vẻ mặt của cậu ta chuyển sang kì lại ,giọng nói dịu dàng nhẹ đi :"Nao_kun đang giận tôi ư?".
Tội có cảm giác không ổn"n_này".
Khuôn mặt của Yujin có một biểu cảm Mà tôi không thể hiểu được ,điên cuồng vặn vẹo cùng vui vẻ ,tức giận.
"Nao_kun đã nói là thích mình mà ,tại sao vậy ?!".
"tôi_tôi không phải cậu đã từ chối rồi ư!".
"đúng nhưng mà mình yêu Nao_kun khác ,tình yêu mình dàng cho Nai_kun mới là thuần khiết nhất,tình yêu của Nao_kun với hìn là không thuần khiết".
"Bới nói nhảm đi !,cậu rốt cuộc đã làm gì ?!".
"là gì ư ?,ý Nao_kun là mấu kẻ kia sao ,mình sử nó rồi ,tất cả là vì Nao_Kun đó ,mình yêu Nao_kun nên nếu bọn họ chết đi thì cậu sẽ hạnh phúc hơn sao .Mình chỉ cần Nao_kun hạnh phúc mà thôi ".
"ha hạnh phúc?!,cậu đã giết người đó !,tôi không thích yêu một kẻ giết người !".
Yujin khựng lại ,cậu ta im lặng "vậy ,cũng không sao đâu ,từ giờ Nao_kun sẽ ở đây vậy nên ,đến một Lúc cậu sẽ chấp nhận mình thôi .trong lúc đó mình sẽ xử hết tất cả mọi thứ cảng đường ".
Ha trong não cái tên này đang chứa cái gì vậy .
Vậy là chính thức từ đó tôi bị cậu ta Giam cầm ,cứ mỗi ngày cậu ta sẽ ghé qua đây rồi tặng cho tôi những món quà đáng sợ như ,ngón tay người ,tai người ...và hôm nay là .
Một cái đầu người ,đúng hơn đó là đầu của chị gái tôi.
"Nao_kun sao lại như thế cậu không thích sao?".
"mẹ kiếp chết tiệt tao phải giết mày!".
tôi tức giận lao đến người cậu ta nhưng bị xích sắt dữ lại .
"hể Nao_kun giận rồi sao ?,nhưng không sao lúc giận Nao_kun cũng rất dễ thương ~".
tôi quỳ xuống sành đầy tuyệt vọng.
Yujin tiến gần sau đó ôm lấy tôi ,thì thầm vào tai tôi :"này mình làm tất cả là vì cậu đó ,thế nen cũng vì Nao_kun không chịu đón nhận tình yêu của mình nên mới như vậy đó .".
“Vì cậu nên chị ta mới chết đó ,vậy nên tại sao Nao_kun lại không đón nhận tình cảm của tôi nhỉ, tôi yêu Nao_kun lâm cược kì yêu cậu luôn từ lần đầy gặp Nao_kun tôi đã yêu cậu rồi .”
"tôi cũng rất tức giận vì Nao_kun ,tại sao cậu lại tỏ tình với tôi ,đó không phải tình yên Nao_kun nên có nó không đủ thuần kiết ".
Tôi đờ đẫn nhìn cái đầu đầy máu của chị gái đang nằm trong tay mình .
trong khi đó Yujin đang ôm chặt lấy và xoa đầy tôi ,cậu ta luôn miệng nói"tôi yêu Nao_kun lắm ~".
tất cả chuyện này là tại tôi ,nếu tôi chịu chấp nhận việc cậu ta giết người và yêu cậu ta thì có lẽ chị gái đã không phải chết .
Đúng vậy tất cả là tại tôi!
TẠI TÔI!.
vậy nếu tôi yêu Yujin thì có lẽ cậu ta sẽ không làm vậy nữa đúng không?.
tôi ngước đầu lên nhìn khuôn mặt đẹp đẽ của cậu ta :"nếu tôi yêu cậu thì cậu sẽ không giết người nữa chứ?".
“Tất nhiên rồi Nao_kun ,cậu chấp nhận mình rồi à ,mình vui lắm~”
cậu ta vui vẻ cúi xuống hôn nhẹ vào má tôi ,nhưng trong lòng tôi chỉ có hai chữ.
'Kinh tởm'.
những ngày sao đó không món quà nào nữa cả nhưng giường như Yujin à không kẻ điên kia muốn làm những hành động vượt quá giới hạn với tôi .
không chỉ ôm hôn ,giờ thậm chí cậu ta còn đè tôi xuống giường còn tôi thì vẫn không có một chút hành động phản khán nào cả.
Nhưng không phải là tôi chấp nhận mà là tôi đang chờ cơ hội .
đúng vậy toi đã tìm thấy một thanh sắt ở đây chỉ chờ cơ hội nữa thôi.
Và Nó chính là hôm nay ,.
Trong khi Yujin đang ôm lấy tôi trên giường và bắt đầu tẩy não tôi bằng những lời “mình rất yêu Nao_kun.”
thì tôi đã vòn tay từ đằng sau lấy thanh sắt mà tôi đã dấu trong chăn.
"vụt ".
thanh sắt đập trúng đầu cậu ta ,máu từ đầu trào ra cậu ta ôm đày đầu đau đớn.
"aaaaaa,Nao_kun cậu đang làm gì vậy ?!".
tôi im lặng không nói gì chỉ nhìn cậu ta với ánh mắt lạnh nhạt .rồi tôi đập một cái nữa và chân phải của cậu ta .
cậu ta bì đến nắm lấy chân tôi:"Nao_kun làm ơn đừng nhìn tôi như vậy ,cậu là tất cả của tôi mất cậu tôi không là gì cả! ,làm ơn! hãy yêu tôi ".
tôi vẫn im lặng , cúi xuống rồi nhanh chóng gỡ tay cậu ta ra khỏi chân tôi .
tôi đã chịu quá đủ khi hai tháng ở với cái tên điên này rồi .
tôi lục lọi lấy đi cái chìa khóa mở xích ở chân và cửa phòng,cậu ta cố nắm lấy tay tôi trong khi đang chảy rất nhiều máu.
tôi hất tay cậu ra, mở xích ở chân rồi đi về phía cửa.
khi mở cửa đó là ánh sáng tôi đinh bước ra.
một bàn tay yếu ớt kéo lấy vạt áo tôi.
"Nao_kun làm ơn đừng rời xa mình !,nếu thiếu cậu mình không là gì cả !làm ơn đừng đi mà !,làm ơn mình làm tất cả chỉ vì cậu !,mình yêu cậu mà ,mình yêu Nao_kun vậy nên làm ơn! đừng đi ".
Tôi đẩy cậu ta ra sau đó quanh người bước đi .
Nhưng đời không như tôi nhĩ ,đằng sau lưng tôi một rìu đỏ đã bổ vào .
Mấu bắt đầu chảy ra tôi nằm quàng quạc trên mặt đấy ,cơn đau khiến í thức tôi dần mơ hồ.
Tôi chỉ thấy Yujin cầm cây rìu đang nhuốm máu của tôi ,cậu ta bỏ cậu rìu xuống ,quỳ xuống ôm lấy tôi vào lòng .
"Nao_kun không thể đi cậu cũng vĩnh viễn không thể thoát khỏi mình ,Nao_kun là tất cả của mình ,nếu cậu không yêu mình vậy thì chỉ có thể chết cùng mình ,mãi mãi ở bên mình ,hai chúng ta sẽ ở bên nhau mãi mãi ".
Trong thoáng chốc tôi thấy ánh lửa bập bùng trong căn phòng .
Đây có lẽ là sự kết thúc cuối cùng của tôi