Thẩm Ánh Ngư lúc này không rảnh đâu mà lo trách móc ai, vừa thấy cửa lớn đang mở toang liền giật mình kinh hãi, vội nhìn về phía Trần đại nương bên cạnh, hoảng hốt hỏi:
“Đại nương, Thầm ca nhi đâu rồi?”
Trần đại nương cũng mang một bộ dạng hận sắt không thành thép, cứ ngỡ nàng là người tốt, không ngờ lại đau lòng đến hóa điên như vậy. Trong lòng thất vọng đến mức chẳng muốn mở miệng, chỉ nặng nề thở dài một tiếng rồi xoay người rời đi.
Nhìn phản ứng của Trần đại nương, nỗi sợ lớn lao bất chợt ập đến, siết chặt lấy thân thể nàng. Nhưng dù vậy, nàng vẫn còn giữ một tia hy vọng mong manh.
Thẩm Ánh Ngư liên tục níu lấy không ít người để hỏi, nhưng chẳng ai chịu đáp lời. Có người thậm chí còn giơ tay định đánh nàng.
Người xung quanh vừa thấy nàng quay lại, cũng chỉ xì xào chửi mắng vài câu rồi tản đi. Dù nàng có đau khổ đến mức phát điên, thì với họ, đó cũng chỉ là chuyện nhà người khác, chẳng liên quan gì đến mình.i
Tại sao lại như vậy?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT