Chương 231: Giết Chết

Một nhóm năm người rên rỉ thở dài, tộc lão cũng không ngoại lệ, sắc mặt tím tái, gân xanh nổi lên, đường đường là một tộc lão của gia tộc lại phải đi lùng sục tìm kiếm một tiểu bối, ai mà không oán hận.

Vừa lúc đó, một thiếu niên mặc áo trắng từ trong rừng bước ra, tóc dài phất phơ, tay áo bay bay, khí chất bất phàm.

Nhìn thấy người này, cả năm người đều ngây người, cảm giác như mình nhìn lầm, khổ sở tìm kiếm cả tháng trời, thiếu niên này lại đột nhiên xuất hiện, bọn họ cảm thấy như hoa mắt.

"Ngươi, ngươi là Đạo Lăng?" Một thanh niên chỉ vào hắn kinh ngạc thốt lên, vì hắn có chút không thích ứng được.

"Tìm ta vất vả lắm đúng không?" Đạo Lăng đảo mắt nhìn quanh bọn họ, nhàn nhạt hỏi: "Ta hiện tại đi ra, trái lại không nhận ra ta, như vậy là không đúng."

"Vô liêm sỉ!" Gã thanh niên tức giận, hét lớn: "Mau giết hắn, công lao ngập trời liền đến tay, mau ra tay!"

Đạo Lăng hừ lạnh, một chiếc bảo phiến từ trên trời giáng xuống, mang theo xích hà ngập trời, giống như một ngọn núi lửa lớn bạo phát, xích viêm cuồn cuộn, khiến núi rừng bốn phía đều rung chuyển.

Không nói nhiều lời, Đạo Lăng vừa ra tay, liền vận dụng thủ đoạn mạnh nhất, vì đội người này có một cao thủ tọa trấn.

"Đây là Xích Hà Bảo Phiến, đáng ghét, đây là chí bảo của Thanh tộc ta, lập công lao hãn mã, vì Thanh tộc đánh giết bao cường địch, bây giờ lại bị người ngoài nắm giữ!" Tộc lão vừa kinh vừa sợ, đây là trấn tộc chí bảo của Thanh tộc, sao hắn có thể không nhận ra?

Hắn kinh sợ vì đối phương lại có thể nhanh chóng nắm giữ bảo vật này như vậy, phải biết Xích Hà Bảo Phiến bên trong có dấu ấn của Thanh tộc, người bình thường dù có được cũng không thể nhanh chóng nắm giữ đến thế.

Nhưng Đạo Lăng có Tạo Hóa khiếu huyệt, sáu Tạo Hóa khiếu huyệt thay nhau tế luyện suốt một tháng, dấu ấn Thanh tộc bên trong Xích Hà Bảo Phiến đã bị hắn xóa đi, có thể thu phát tự nhiên.

"Mắt nhìn rất tốt!" Đạo Lăng quát lớn, mang theo hung khí đáng sợ toàn lực thức tỉnh bảo vật này, Xích Hà Bảo Phiến tràn ngập khí tức ngập trời, nội hàm thiên địa đại thế bạo phát, bao phủ chu vi ngàn trượng.

Năm người run lẩy bẩy, cảm giác đại họa ập đến, chỉ cần đại thế này bao trùm, trực tiếp có thể xoá bỏ bọn họ.

"Lấy ra trận bàn!" Tộc lão gầm lớn, trong tay xuất hiện một khối ngọc thạch màu xanh, ngọc thạch này phi thường kỳ lạ, có từng viên từng viên hoa văn kỳ lạ diễn biến ra, những hoa văn kia đang chuyển động, trông như chữ cổ đang lấp lánh.

Năm người lập tức lấy ra năm khối ngọc thạch màu xanh, đây là Linh Ngọc hiếm thấy chìm nổi giữa trời cao, chữ cổ nội hàm tràn ngập trên không, kết hợp lại với nhau hình thành một kết giới.

Xích Hà Bảo Phiến hung hăng áp xuống thiên địa đại thế, khi gặp phải chữ cổ liền bắt đầu vặn vẹo, có vẻ như không thể áp xuống được.

"Ha ha ha, tiểu tử, chúng ta đã sớm ngờ tới tình huống này, ngươi rất bất ngờ đúng không!" Tộc lão cười lớn: "Cho dù ngươi nắm giữ Xích Hà Bảo Phiến, có thể phát huy được mấy phần uy năng? Ngươi căn bản phá không nổi kết giới mà chúng ta lấy ra!"

"Ha ha, Đạo Lăng à Đạo Lăng, ngươi tự tìm đường chết, tự mình đào hố chôn mình!" Thanh niên hú dài, cảm thấy công lao ngập trời sắp đến tay, chỉ cần giết hắn, cái gì cũng có!

Ánh mắt Đạo Lăng không hề lay động, nhìn năm khối Linh Ngọc màu xanh, hắn lạnh nhạt nói: "Đây là Địa Sư khắc lại thiên địa thế, đáng tiếc thời gian trôi qua quá lâu, năng lượng nội hàm hầu như đã tiêu hao hết."

Hắn liếc mắt là đã nhìn ra, tuy rằng chữ cổ này cùng thứ hắn nắm giữ không phải đồng nguyên, nhưng hiệu quả tương tự, năm khối Linh Ngọc bạo phát ra khí tức kỳ lạ, cản trở phần lớn uy năng của Xích Hà Bảo Phiến.

"Ngươi có ý gì?" Tộc lão vẻ mặt nghi ngờ, hắn hỏi: "Chẳng lẽ ngươi còn có thể phá tan nó?"

Đạo Lăng không phản ứng hắn, Xích Hà Bảo Phiến mạnh mẽ kích động, lần này rơi xuống mang theo cuộn sóng, bên trong cũng có chữ cổ kỳ diệu, áp lực cuồn cuộn, lập tức đánh nổ năm khối Linh thạch màu xanh.

"Cái gì? Sao có thể như vậy!" Tộc lão phát điên gào to, cảm thấy không thể tin được, hắn làm sao làm được?

Phải biết lai lịch của những ngọc thạch này không đơn giản, là do cường giả Thanh tộc mấy đời trước có được ở 'Đạo châu', trải qua nhiều mặt nghiên cứu mới biết được chúng có thể cống lại sự đan dệt của thiên địa đại thế, nhưng bây giờ lại bị phá tan, bọn họ rất khó chấp nhận sự thật này.

Đạo Lăng không nói một lời, Xích Hà Bảo Phiến vung lên, cái gì cũng không còn tồn tại nữa, xích hà ngập trời, phá diệt tất cả, vô số cổ thụ tan nát, một ngọn núi lớn vỡ vụn, hóa thành tro tàn.

Năm người run lẩy bẩy, vì trước mặt loại đại sát khí này, bọn họ căn bản không thể cống lại, trừ phi có đại cao thủ mới có thể miễn cưỡng cống đỡ.

Đây vẫn chỉ là bán thành phẩm Thông Thiên Linh Bảo, có thể thấy được những Thông Thiên Linh Bảo hàng đầu kia, có thần uy nghịch thiên đến mức nào.

"Ngô, Xích Hà Bảo Phiến này tiềm năng rất lớn, nếu có thể thay chín linh vũ hung thú này thành linh vũ Thần Thú, vậy thì đáng sợ."

Đạo Lăng vỗ vỗ miệng, phỏng chừng đến lúc đó, chỉ cần khẽ phẩy tay, thiên phong cuồn cuộn, đủ để đốt núi nấu biển!

Nhưng sắc mặt hắn cũng khó coi, loại bảo vật cấp này, Đạo Lăng hoàn toàn không thể nắm giữ tùy ý, nếu không phải hắn mở ra sáu đại Tạo Hóa khiếu huyệt, căn bản không thể kích hoạt được.

Hiện tại hắn chỉ mới miễn cưỡng thúc giục một, hai lần, năng lượng trong cơ thể đã tiêu hao hết.

Năm người Thanh tộc chỉ còn lại tộc lão may mắn sống sót, nhưng cả người đầy máu, hắn ngửa mặt lên trời gào thét: "Tiểu súc sinh, ngươi lại dám giết người của Thanh tộc ta, trên trời dưới đất không ai cứu được ngươi!"

"Sắp chết đến nơi rồi còn quấy rầy ta, cút ngay!" Đạo Lăng bước nhanh tới, một cước đạp qua, khiến lồng ngực tộc lão rạn nứt, huyết dịch phun trào, xương vỡ tung toé.

Hung hăng giết chết một đám người, Đạo Lăng không dám ở lâu, nhanh chóng biến mất, hiện tại năng lượng hắn đã tiêu hao hết, dù có Xích Hà Bảo Phiến cũng không quá mạnh mẽ.

Thanh tộc lại chết một tộc lão, chuyện này rất nhanh truyền về, khiến cao tầng tức giận, có người nhận ra đây là Xích Hà Bảo Phiến đánh giết, một đám người pẫn nộ muốn thổ huyết.

Đây vốn là báu vật của Thanh tộc, đã lập bao nhiêu công lao, xoá bỏ bao cường địch, nhưng bây giờ lại bị kẻ địch nắm giữ, đây là vô cùng nhục nhã.

"Nhất định phải chém cết kẻ này, thu hồi Xích Hà Bảo Phiến, không tiếc bất cứ giá nào!"

Một nhân vật lớn của Thanh tộc bế quan vô số năm xuất quan, nhưng khi hắn tới nơi, Đạo Lăng đã rời đi từ lâu.

Thanh Châu thành, một thiếu niên áo trắng bước vào nơi này, thu hút sự chú ý của mấy cao thủ xung quanh, kiểm tra vài lần cũng không phát hiện dị thường, liền dời ánh mắt đi.

Đạo Lăng đã thay đổi dung mạo, cải thiên hoán địa đại thuật dị thường thần diệu, phỏng chừng dù một vài vương giả không cẩn thận quan sát cũng không nhìn ra chân thân của hắn.

"Có nghe nói không, Võ Điện tổn hại rất nhiều cường giả, một vương giả thậm chí hài cốt không còn, có người nói lần này ra tay là một Địa Sư, xem ra vị Địa Sư thần bí ở Thanh Sơn thành hung hăng ra tay."

Tuy rằng sự việc đã qua một tháng, Thanh Châu thành vẫn bàn tán sôi nổi, đều là chuyện đã xảy ra hôm đó.

Đạo Lăng dừng bước, lẫn vào đám người xem sự việc phát triển đến đâu, Võ Điện tổn hại một vị vương giả, đây là chuyện lớn.

"Chuyện này ai mà chẳng biết, Võ Điện đúng là xui xẻo, tốn bao nhiêu tài nguyên mới nuôi dưỡng được một vương giả, lại tổn hại ở Thâm Uyên Cổ Khoáng, thật là thiệt thòi lớn."

"Chuyện lần này tổn thất rất lớn đến danh dự của Võ Điện, không biết họ sẽ khắc phục hậu quả như thế nào."

Có người phản bác: "Xem ra các ngươi vẫn chưa biết, Võ Đế lần này đích thân xuất mã, đến Lôi Châu Lôi Thần tháp, nghe nói hắn có thể nắm giữ Lôi Đế Quyền, rất có thể có được đạo thống của Lôi Đế."

"Cái gì? Lôi Đế, Chí Cường giả thời Thái Cổ, Võ Đế lại có được đạo thống của hắn, sao có thể như vậy?" Một đám người kinh hãi.

"Có gì kỳ lạ, Võ Đế là ai chứ?" Người này đầy vẻ ngạo nghễ, thổi phồng: "Hắn có được đạo thống của Lôi Đế là chuyện đương nhiên."

Mọi người xung quanh kinh hãi, Đạo Lăng hỏi: "Lôi Thần tháp là nơi nào?"

Tiểu thanh niên này kinh ngạc nhìn hắn, có chút khinh thị nói: "Ngươi ngay cả Lôi Thần tháp cũng không biết, đó là Thánh địa tu luyện của Lôi Châu, giống như Thông Linh tháp của Thanh Châu ta, nhưng Lôi Thần tháp đáng sợ hơn nhiều, rất ít người dám đặt chân!"

Tiểu thanh niên giải thích rồi đầy mặt cuồng nhiệt nói: "Võ Đế quá mạnh, trực tiếp xông vào Lôi Thần tháp, đăng lâm tầng thứ chín, tạo ra một kỷ lục đáng sợ, nghe nói hắn còn muốn bước vào tầng thứ mười!"

"Có vẻ giống Thông Linh tháp?" Đạo Lăng cau mày.

Võ Đế muốn phá vỡ thần thông, xông vào tầng thứ mười, khiến rất nhiều kỳ tài run rẩy, vì xông vào tầng thứ chín đã rất đáng sợ, Võ Đế đây là muốn tuyên cáo với đời, hắn muốn quật khởi!

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play