Chương 211: Võ Điện chấn động

Thanh Châu thành phía đông, Võ Điện sừng sững uy nghiêm, bầu không khí trang nghiêm đến tột cùng.

Ai ngờ có kẻ to gan bằng trời dám bắt cóc nhân vật trọng yếu của Võ Điện, lại còn xây dựng đường hầm hư không ngay trong mật thất của Võ Điện.

Đây quả thực là một sự nhục nhã tột cùng, một sự sỉ nhục trắng trợn.

Các cường giả của phân điện này có thể nói đã dốc hết toàn lực, chỉ để bắt giữ những kẻ táo tợn kia.

Ở nơi sâu nhất của Võ Điện, một tòa cung điện trang nghiêm ngự trị, uy nghi không gì sánh bằng, được bảo vệ vô cùng nghiêm ngặt.

Bên trong, một thanh niên đang ngồi đả tọa, một tiếng vang giòn đột ngột vang lên khiến sắc mặt hắn đại biến, quay phắt đầu lại, liền nghe thấy những tiếng nứt vỡ liên tiếp vang lên không ngừng bên tai.

"Sao có thể như vậy!" Thanh niên gào thét, suýt chút nữa chết khiếp, luống cuống bò dậy nhào tới, chỉ thấy từng chiếc từng chiếc đèn nổ tung.

Tiếng kêu quỷ dị truyền đi, khiến những hộ vệ trấn thủ bên ngoài cũng kinh hãi tột độ.

Nơi này là trọng địa của Võ Điện, nơi đặt nguyên thần đăng của các cường giả Võ Điện.

Bọn họ hoàn toàn hóa đá, mười mấy ngọn nguyên thần đăng nổ tung, điều này đồng nghĩa với việc mười mấy cường giả Võ Điện đã tử vong!

"Chuyện này không thể nào!" Vẻ kinh hãi hiện rõ trên mặt bọn họ.

Vừa nãy, các cường giả Võ Điện còn lên đường truy sát địch thủ, mà mới chỉ có bao lâu, vậy mà đã có nhiều cường giả chết như vậy?

Một đám người đều sợ đến hồn bay phách lạc.

Xa xa bên cạnh trên hư không trận đài, đường hầm hư không đang vặn vẹo, vô cùng bất ổn, gần như muốn nổ tung.

"Trưởng lão không xong rồi, mười mấy cái nguyên thần đăng nát rồi!"

Một lão già đang nhàn nhã chờ đợi các cường giả Võ Điện khải hoàn trở về, nghe được câu này suýt chút nữa phun ra một ngụm máu, ngửa mặt lên trời gào thét: "Đáng ghét, đây là âm mưu, tuyệt đối là âm mưu, có người muốn hố giết cường giả Võ Điện chúng ta!"

Toàn bộ Võ Điện bắt đầu run rẩy, ầm ầm ầm không ngừng, dường như muốn nổ tung, truyền đến một khí tức kinh khủng.

"Nhanh, mở ra vượt châu hư không đại trận, truyền lệnh cho phía trên, hỏa tốc phái người đến trợ giúp.

Có người muốn khai chiến với Võ Điện chúng ta, nhanh đi!"

Trưởng lão điên cuồng, tóc bạc múa tung, đồng thời vội vàng thỉnh người đến gia cố đường hầm hư không sắp biến mất này.

Đây là một sự kiện lớn, hậu quả quá nghiêm trọng.

Điều quan trọng nhất là, vừa nãy Võ Điện đã phái mười mấy hạt nhân cường giả phân điện đi vào, nếu bọn họ chết hết, đến lúc đó sẽ là một cuộc đại sát kiếp!

Những cao thủ bình thường chết thì Võ Điện không để ý, nhưng nếu hạt nhân cường giả phân điện chết, sự việc sẽ trở nên vô cùng lớn, bởi vì trong cơ thể họ đều có huyết mạch Võ tộc, huyết thống cao quý, chết một người sẽ liên lụy đến một đám lớn, các phe phái của Võ tộc quá nhiều.

Bên trong một tòa cung điện được canh phòng nghiêm ngặt, một tòa hư không trận đài cỡ lớn được mở ra, đạo văn chi chít, phù văn lượn lờ, vô cùng đáng sợ, một phong tin tức được truyền ra ngoài.

Đây là một cự thành, cao lớn nguy nga, tường thành cao ngất trong mây.

Kì thực, đây là một tòa cung điện, cũng là một tòa Võ Điện, phun trào những gợn sóng khủng bố, như một tôn đại sát khí.

"Thật to gan, lại có người dám chôn giết cường giả Võ Điện, lá gan thật lớn!"

Một cường giả Võ tộc xem xong tin tức, tức giận vô cùng, một tiếng rống lớn chấn động đến nỗi không gian trên đầu cũng nổ tung.

Hiện tại Võ Điện đang trong thời kỳ hưng thịnh, Võ Đế cũng quật khởi, lúc này ai dám trêu chọc Võ Điện?

Vậy mà lại có người chôn giết mười mấy cường giả Võ Điện, hơn nữa còn có những tộc nhân huyết thống cao quý của Võ tộc.

Đây là một chuyện động trời, lan truyền ra thì toàn bộ Huyền Vực đều phải run rẩy.

"Nhất định phải tìm ra hung thủ là ai, tiêu diệt toàn tộc, để cho người ngoài kia đều nhìn vào, giết chết một người của Võ Điện chúng ta, phải tiêu diệt cả bộ tộc!"

"Huyết thống Võ tộc chúng ta cao quý, lẽ nào phàm nhân có thể giết, có thể trảm được sao? Nhất định phải tìm ra thủ phạm thật sự đứng sau màn, điều tra rõ chân tướng, quyết không để cường giả Võ Điện chết oan."

"Nói không sai, năm đó Đạo tộc hủy diệt một phương Thánh địa của Võ Điện chúng ta, đánh đổi lại việc bọn chúng phải phong sơn không ra.

Dù là bá chủ Huyền Vực cũng không dám làm gì Võ Điện chúng ta.

Ai to gan vậy? Dám làm ra chuyện như thế, muốn bị diệt tộc sao?"

"Hừ, xem ra các thế lực lớn ở Huyền Vực không nhịn được muốn thử dò Võ Điện chúng ta rồi.

Vậy thì hãy để bọn chúng thấy cho đủ, Võ Điện chúng ta đến cùng có bao nhiêu người mạnh mẽ!"

Các cường giả Võ Điện đang bàn luận, đây là một phân điện quan trọng, có rất nhiều cường giả tọa trấn, không phải là những cường giả tầm thường, mà đều là những đại cao thủ danh chấn một phương.

"Đi nhanh về nhanh, Đế Nhi vẫn đang bế quan, sự an toàn của Đế Nhi mới là quan trọng nhất, ta tự mình dẫn người đi!"

Một trận gợn sóng khủng bố bạo phát, trong hư không xuất hiện một đôi mắt, trong lúc đóng mở có cảnh nhật nguyệt rơi xuống hiện ra, mang theo một luồng huyết sát khí ngập trời, hắn nhanh chân bước đi, mở ra một tòa vượt châu hư không trận.

Một đám cường giả Võ Điện phấn chấn, đây chính là một vị lão Vương giả, thần uy lẫm lẫm, có sức chiến đấu hàng đầu, trấn áp một châu! Có hắn ra tay chắc chắn có thể giải quyết việc này.

Cách đó rất xa, ở bên trong Thâm Uyên Cổ Khoáng, nơi này vô cùng bất ổn.

Cổ khoáng tĩnh lặng không biết bao nhiêu năm tháng đã bị phá vỡ sự yên bình, khắp nơi đều tràn ra khí thế khủng bố.

Một cái bóng cất bước trong bóng tối, bên trong hang động cổ, âm phong từng trận, ma âm cuồn cuộn, vô cùng đáng sợ, dường như địa ngục, khiến người ta kinh hãi.

Phía trước là một quáng động màu máu, lượn lờ huyết diễm, trông như quỷ hỏa, không có tinh lực, chỉ có khí âm lãnh cường hãn.

"Đây là huyết khoáng, không thể vào." Đạo Lăng quay đầu đi ngay, đây là quáng động đáng sợ nhất, có những thứ không rõ ràng sẽ phát sinh.

Tuy nhiên, nơi này sản xuất ra rất nhiều huyết ngọc.

Huyết ngọc mà Đạo Lăng có được về cơ bản đều được sinh ra bên trong huyết khoáng, nhưng nơi này quá nguy hiểm, trừ phi Đạo Lăng tu hành cao hơn mới có thể xông vào một lần.

Khoảng cách lần trước gặp điện đá tuy rằng không phải quá xa, nhưng lần đó Đạo Lăng đều bước đi theo Thôn thiên kinh văn, con đường đã sớm quên mất.

Hiện tại hắn muốn một lần nữa tìm lại vị trí của điện đá.

"Nếu ta có thể tu thành thiên địa mắt thì tốt rồi, như vậy ta có thể nhìn thấu lớp vỏ đá cổ xưa, nhanh chóng tìm thấy điện đá."

Đạo Lăng sờ sờ mũi, thiên địa mắt là thứ hắn thấy được trong Địa Thư, chỉ là ghi chép một vài thông tin.

Thiên địa nhãn này có thể tìm long dò bí, là một loại thần thông vô cùng đáng sợ.

"Pháp môn cao nhất của Địa Thư được ghi chép trên bản thạch thư Tầm Long Bí Thuật, không biết nó ở đâu." Đạo Lăng lẩm bẩm, có người nói Tầm Long Bí Thuật là do đất trời sinh ra, không biết là thật hay giả.

"Bộp!" Một tiếng vang giòn truyền tới, như tiếng xương cốt đổ nát, nhưng trong cổ khoáng tĩnh lặng, lại dị thường chói tai.

Hai chân Đạo Lăng cứng đờ, toàn thân lông tơ dựng đứng, cảm nhận được một mối nguy cơ lớn lao ập đến, một bóng tối bao phủ hắn.

Hắn quay đầu lại, trái tim run rẩy dữ dội.

Đó là một sinh vật, cao hơn hai mét, toàn thân phủ đầy vảy đen thui, hai mắt đỏ như máu, chảy ra khí âm hàn.

"Đáng chết, sao ta lại gặp phải sinh vật bên trong cổ khoáng!" Đạo Lăng hoàn toàn biến sắc.

Nguồn gốc của loại sinh vật này vô cùng thần bí.

Theo những ghi chép mơ hồ trong Địa Thư, có người nói chúng là sinh linh sinh ra bên trong cổ khoáng, cũng có người nói chúng là những vật chủng thời tiền sử, tóm lại có vô vàn thuyết pháp.

Nhưng gặp phải loại sinh vật này trong cổ khoáng thì chín mươi phần trăm kết cục là tử vong.

Sinh vật này toàn thân khí tức lạnh lẽo, như một tôn binh khí đứng sững trước mặt, lộ ra răng nanh trắng như tuyết, đừng nghi ngờ hàm răng của nó có thể cắn nát cả quặng đá.

"hống!" Sinh vật phát ra tiếng rít gào trầm thấp, từ đôi mắt đỏ như máu phun ra những chùm sáng âm lãnh như hình tia chớp.

Nó lập tức bạo phát, vung bàn tay về phía đầu hắn.

Hai mắt Đạo Lăng dần dần tỉnh táo lại.

Khi mới gặp loại sinh vật thần bí này trong cổ khoáng, hắn còn có chút hoảng loạn, nhưng lúc này hắn trực tiếp vung nắm đấm, gắng sức chống đỡ.

Ầm một tiếng, quyền chưởng chạm vào nhau, bạo phát âm thanh như sấm sét, chấn động khiến cả hang động rung chuyển, từng tảng đá lớn đổ nát.

Đạo Lăng khẽ quát một tiếng, một tôn đoạn kiếm xuất hiện trong tay, không chút do dự nào, đánh ra sức chiến đấu mạnh nhất, muốn tốc chiến tốc thắng.

Đoạn kiếm quét ngang trời, bốc cháy dữ dội, thần năng nội hàm phát tiết ra, hung mãnh vô cùng bao trùm con đường phía trước, đâm thủng chân không.

Cánh tay hắn như bánh xe, vung vẩy đoạn kiếm muốn chém đứt sinh vật kia.

Nhưng sự mạnh mẽ của sinh vật này vượt quá dự liệu của Đạo Lăng.

Nó lấy ra một cây thạch mâu, như được mài bóng từ nham thạch cổ xưa, khi vung lên liền đập vỡ tan liên tiếp kiếm khí, lập tức hướng về mi tâm của hắn xuyên thủng.

"Hỗn Nguyên Nhất Khí quyền!"

Ầm một tiếng, một tôn nắm đấm màu vàng to lớn xuất hiện, trừng trừng đánh về phía lồng ngực sinh vật, chấn đến ngực nó cũng rạn nứt, có máu đen chảy ra.

Sinh vật thần bí phát ra tiếng cười âm lãnh, nó như không cảm thấy đau đớn, thạch mâu lao tới với tốc độ không hề giảm sút.

Trước khi chạm tới, kình khí tỏa ra từ lưỡi mâu đáng sợ kia đã đâm vào mi tâm Đạo Lăng khiến máu chảy ra!

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play