Ngày thường Lâm Uyển Ương vốn hoạt bát sôi nổi, nay đột nhiên lại đổ bệnh, điều này càng khiến người ta cảm thấy khó chịu hơn.
Hai người giấy nhỏ nằm trên vai Lâm Uyển Ương khóc lớn.
Lâm Uyển Ương bình tĩnh lại, một tay chống lên bàn ngồi dậy, giọng rất nhẹ nói: "Khóc cái gì, nếu khóc ướt cả tờ giấy thì phiền phức lắm, nếu chị mà không còn sức để sửa thì hai đứa cứ đợi mặt trời ló dạng rồi đi ra ngoài lật lại cho tờ giấy khô là được. `
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT