Chiếc xe dừng lại trước cửa của đạo quán, Phục Thành bước xuống xe, vừa nhìn rõ ba chữ "Tịnh Hòa Quan", ông ấy chưa kịp cảm thán, đã cảm giác được trước mắt đột nhiên trở nên đen tối, hai ông lão ở bên trái và phải, đột nhiên kẹp cánh tay của ông ấy lại.

Phục Thành bị hai ông lão cơ bắp nâng người lên, tiếp tục đi vê phía trước.

"Này này, một khoảng cách nhỏ như thế không cần phải làm như vậy đâu, tôi có chân tự đi được!" Phục Thành ngại đến mức phát cáu, chẳng lẽ ông ấy không cần sĩ diện sao?

"Thái sư công, người cũng biết là chỉ còn có vài bước đấy thôi, vẫn là để chúng tôi làm là được rồi, người cứ nhẫn nại một chút là được...' Ngô Tùng Ẩn vẫn không hề bị lay động.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play