Trong môi trường thực tế, làm gì có cơ hội nhìn thấy chúng?
Cậu là một cậu ấm chính hiệu, từ nhỏ đã ngậm thìa vàng lớn lên mà.
Vân Noãn Noãn nhìn vẻ mặt da thịt mịn màng của cậu, bỗng cười nói: “Chuột ghê lắm đấy, chúng không chỉ ăn mùa màng, mà còn gặm cả người nữa. Nửa đêm chúng sẽ đột nhiên bò ra từ hang, nhân lúc trời tối chạy lung tung. Chỉ cần không cẩn thận là chúng sẽ chạy lên giường, bò đến bên mặt cậu, thừa lúc anh ngủ say sẽ kêu “chít chít” một tiếng rồi gặm mặt cậu luôn.”
Nghe đến đây, Vân Kỳ Duệ đã bắt đầu rùng mình.
Cậu nghĩ Vân Noãn Noãn thuần túy đang dọa mình, chuột nhỏ như vậy, làm sao có thể ăn thịt người được chứ?
Vân Kỳ Duệ không tin lời cô, nhưng lại nghe Vân Noãn Noãn nói tiếp: “Ở nông thôn, có thể ăn uống không ngon, ở không thoải mái, phòng ngủ còn lộng gió. Không chỉ lộng gió, khi gió to mưa lớn nó còn dột nữa. Cậu sẽ phải lấy những cái chậu to to nhỏ nhỏ đặt dưới đất để hứng nước mưa kêu leng keng, ngủ cũng không ngon được.”
“Bên cạnh không chừng còn nuôi gà, nuôi ngỗng, có chuồng lợn nữa. Trời chưa sáng, cậu đã nghe thấy tiếng gà vịt ngỗng và lợn kêu ầm ĩ rồi. Rồi nhà xí có khi còn nối liền với chuồng lợn nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT