Vân Noãn Noãn lại nói:”Sư tỷ biết cậu không muốn mọi người quá lo lắng cho mình, nhưng lúc đang bị bệnh thì phải ngoan ngoãn nằm xuống uống thuốc, không nên cố gắng khoe khoang thể hiện làm gì, cậu một thân một mình một ở Nam Thành lẻ loi hiu quạnh như vậy, còn không có bạn bè hay người thân nào ở bên cạnh, vậy nên dựa dẫm vào bọn chị nhiều hơn cũng không sao cả. Bởi vậy không cần ngượng ngùng hay xấu hổ đâu.”
Lâm Gia Mộc thật sự rất muốn rít gào. Cậu ta hoàn toàn không có ngượng ngùng, cũng không phải đang cố gắng thể hiện, cậu ta căn bản không hề bị bệnh.
Lý do lúc trước nói đang ốm, là vì muốn dụ Trần Thẩm Nhã đến đây, hiện tại Trần Thẩm Nhã không tới, cũng không cần phải giả vờ nữa làm gì.
Lâm Gia Mộc trực tiếp nói với cô:”Tôi không có bị bệnh.”
Vân Noãn Noãn lại rất là nghiêm túc mà trả lời:”Bình thường người bị bệnh đều thích nói họ không có bị bệnh.”
Lâm Gia Mộc:???
Cô ta có nhầm thành người say không vậy?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT