“Cậu cho rằng bản thân chẳng cần làm gì, thì những tài nguyên đó vẫn sẽ tự rơi xuống đầu cậu sao? Cậu thật sự đã quá ảo tưởng rồi đấy. Nếu muốn công ty nâng đỡ cậu, muốn dành tài nguyên cho cậu, vậy thì cậu cũng phải có chút gì đó lợi thế hơn người.”
“Tôi thừa nhận kỹ năng diễn xuất của cậu khá tốt, nhưng trên thế giới này có rất nhiều diễn viên, cũng có rất nhiều diễn viên có kỹ thuật giỏi. Có rất nhiều diễn viên nhưng giai đoạn sau họ sẽ không nhận được vai nào cả. Cậu có biết bọn họ đã trải qua những ngày không quay phim, chụp ảnh như thế nào không?”
Uông Kính Tùng thật muốn dạy dỗ cho tên nhãi này một bài học để cậu hiểu cho rõ rằng nếu không tuân lệnh hắn, thì đồng nghĩa với việc bất tuân theo mệnh lệnh của công ty.
Trong công ty, ngoại trừ cậu ra, vẫn còn rất nhiều diễn viên khác như vậy chờ được nâng đỡ, cậu dựa vào cái gì mà lại nhận được sự ưu ái của các lãnh đạo chứ?
Địch Ngạn vần còn muốn phản bác: “Phim của đạo diễn Bạch và đạo diễn Trịnh đều là do tôi tự mình giành được, công ty trước đây không hề có ý định giành lấy tài nguyên tốt cho tôi.”
Cậu ở công ty cũng không tệ, dù sao đúng như những gì Uông Kính Tùng đã nói, trong công ty có rất nhiều người mới.
Ngoại trừ bên trong công ty, diễn viên trong giới giải trí nhiều đếm không xuể.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT