Vân Noãn Noãn tò mò mà nhìn cô ấy, cô ấy cũng nghiêm túc nhìn chằm chằm cô, sau đó cô ấy yêu cầu cô nhanh chóng nhận tiền.

Lúc nói, chị họ có vẻ đang nghiến răng nghiến lợi?

“Em ở trong nhà chúng ta lâu như vậy, chị với tư cách là chị gái cũng trước nay chưa từng tặng gì cho em. Hôm nay chị muốn chuyển cho em 200 trước, em cứ trực tiếp nhận lấy đi”

Tuy rằng không thể hiểu được, Vân Noãn Noãn vẫn nhận số tiền theo ý muốn của Vân Tuý Vi.

Đối với họ, hai trăm nhân dân tệ chẳng qua chỉ là tiền lẻ tiêu vặt và chỉ để dùng cho mấy thứ tiêu khiển.

Đối phương cũng không nghi ngờ gì, dễ dàng ấn nhận lấy tiền.

Quả nhiên, Vân Noãn Noãn đã nhận tiền.

Vân Túy Vi nhìn chằm chằm cái khung trước mặt, nhưng vẫn không có gì thay đổi.

Chẳng lẽ gửi quá ít tiền sao?

Ngoài ra, kiểu tiết lộ sự tình này còn liên quan đến kế hoạch tương lai của cô ấy. Ngay từ đầu, Vân Tuý Vi đã nghi ngờ liệu cô có bị bệnh và cần đến bệnh viện hay không. Bây giờ cô dần dần tin rằng bản thân không bị sao và cô cần phải biết kết cục của mình ngay.

Nếu không, cô sẽ chẳng ăn được gì, cứ nhức nhối trong lòng, suốt đêm không ngủ được.

Vân Túy Vi cố gắng chuyển thêm hai nghìn, vẻ mặt Vân Noãn Noãn hoang mang nhưng cô vẫn ấn nhận tiền.

Nhưng mà, vẫn không có gì xảy ra.

Vân Túy Vi bình tĩnh suy nghĩ một lúc, có lẽ cô phải tốn rất nhiều tiền mới hiểu được chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo. Hệ thống phát sóng theo yêu cầu dựa vào nạp phí bổ sung này thực sự có thể nắm bắt được tâm lý của mọi người.

Vân Túy Vi bực bội, dứt khoát xoay người trở về phòng lấy chiếc vòng cổ mà cô có được từ cuộc đấu giá.

Viên hồng ngọc màu đỏ huyết rất hợp với tông màu da. Cô ấy có nhiều kiểu vòng cổ như thế này rồi nên cũng không quá yêu thích chiếc vòng cổ này lắm. Đưa nó cho Vân Noãn Noãn cũng đều không sao cả.

Khi Vân Noãn Noãn nhìn thấy chiếc vòng cổ, cả người đều sửng sốt mà bất động tại chỗ.

Vân Túy Vi đưa chiếc hộp có chứa viên ngọc vào tay cô:

“Như chị vừa nói, trước đây gặp mặt chị không hề tặng quà gì cho em cả, cái này coi như bổ sung cho lần đó.”

Nếu hai trăm với hai ngàn chỉ là hàng tôm tép, vậy chiếc vòng cổ trị giá hàng trăm vạn này chính là quả bom hạng nặng.

Vân Noãn Noãn không dám dễ dàng nhận lấy:

“Chị họ, vừa rồi em đã nhận được lì xì kia rồi, nên không cần nhận chiếc vòng cổ này nữa có được không”

“Chị cho em thì cứ cầm lấy.” Cô ấy cơ hồ mạnh mẽ nhét vào trong tay cô. Đồng thời, Vân Túy Vi vẫn luôn chú ý đến sự thay đổi của cái khung trước mặt Vân Noãn Noãn.

Ngay sau khi nhét chiếc vòng cổ vào tay Vân Noãn Noãn, khung đạn mới thực sự có phản ứng.

Vân Túy Vi nghe được phần còn lại của cuộc trò chuyện:

“Làm sao có thể rơi vào tay Triệu Chí Kỳ?”

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play