Ngô Vịnh Chí vừa ra cửa, Hứa Nhu Cẩn vội vàng lấy áo khoác khoác cho hắn: “Mặc cái này vào, bên ngoài trời lạnh, anh cẩn thận bị cảm.”
“Ừm” Từ sau khi ở bên Hứa Nhu Cần, Ngô Vịnh Chí càng ngày càng cảm nhận được sự ấm áp của gia đình. Chỉ khi đó mới có thể cảm nhận được khói lửa nhân gian.
Vợ dịu dàng tinh tế, mà hắn già như vậy mà vẫn còn có con, tất cả hạnh phúc trên thế gian này dường như đã thành hiện thực ở nơi này.
Cuối cùng hắn lưu luyến căn nhà, hai đứa trẻ sau khi uống sữa đã ngoan hơn rất nhiều, tại sao ngay từ đầu hắn lại không nghĩ đến việc có con chứ.
May mắn thay bây giờ vẫn chưa quá muộn.
Sau khi đi giày vào, Ngô Vịnh Chí quay đầu rời khỏi căn nhà ngập tràn mùi khói lửa này.
Sau khi hắn rời đi, nụ cười trên môi Hứa Nhu Cẩn hoàn toàn biến mất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT