Đối mặt với các cộng sự tốt đã cùng cô tiến lùi trong thời qua, Vân Noãn Noãn có chút không nỡ.
Đôi mắt đỏ hoe của Giang Thiên Tuyết, lúc đầu cô ấy không có khóc nhưng rốt cuộc cũng không nhịn được mà bật khóc.
Trong đoàn phim này, người mà Giang Thiên Tuyết biết ơn nhất chính là Vân Noãn Noãn.
Nếu không có Vân Noãn Noãn, có lẽ cả đời này cô ấy cũng không thể thuận lợi đến với Bùi Sách.
Vân Noãn Noãn chỉ nghĩ là cô ấy luyến tiếc mình.
Thế là cô lau lau nước mắt cho cô ấy, rồi cười nói: “Ngoan đừng khóc, cô đang trang điểm đấy, nếu còn khóc nữa, sẽ phải trang điểm lại đấy. Chỉ là đóng máy ở đoàn phim thôi, không phải sẽ không gặp lại nhau, về sau sẽ có nhiều cơ hội đi chơi với nhau mà.”
Giang Thiên Tuyết im lặng gật đầu, sau đó đưa cho cô rất nhiều vật phẩm mà cô ấy đã đặc biệt nhờ người nhà gửi đến.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play