Chỉ trong nháy mắt, Vân Kỳ Duệ đã ăn sạch bát cơm. Cậu cảm thấy vì hôm qua tiêu hao quá nhiều sức lực, nên một bát cơm không đủ.
Vân Kỳ Duệ ăn quá nhanh, suýt nghẹn. Vân Túy Vi vội vàng rót cho cậu một cốc nước.
Cơm ngon đến mức cậu không thể cưỡng lại. Vân Kỳ Duệ không muốn khen Vân Noãn Noãn, nhưng không thể phủ nhận tài nấu nướng của cô. Cậu thẹn thùng nói: “Nấu cũng khá ngon đấy, không ngờ cô cũng có tài năng.”
Để nghe Vân Kỳ Duệ khen ai đó quả thật khó như lên trời. Những ai hiểu cậu đều biết đây là một lời khen rất cao quý.
【 Nếu Vân Kỳ Duệ nói vậy, cơm Vân Noãn Noãn nấu chắc chắn là ngon lắm. 】
【 Thật sự ngon đến mức nào mà họ ăn nhanh vậy chứ? 】
Vân Noãn Noãn mãn nguyện nhìn Vân Kỳ Duệ. Cô không ngờ những món ăn giản dị của mình lại có thể khiến những người quen ăn cao lương mỹ vị như Vân Kỳ Duệ phải khen ngợi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play