Kinh Tửu Tửu ngơ ngác nhìn chằm chằm tiểu nhân giấy trong lòng bàn tay anh, khẽ mở miệng: "Vì sao..." Nó cũng sẽ ở đâu?
Nhưng lời đến bên miệng Kinh Tửu Tửu, thật ra không cần nói hết, trong lòng cậu cũng đã mơ hồ có đáp án.
Bạch Ngộ Hoài chính là Trọc Vô mà.
Chính như Đình Nhất suy đoán, anh không có chuyển thế, mà hẳn là chỉ tạm thời phong ấn ký ức của mình. Cho nên thứ nắm trong tay Trọc Vô, đương nhiên cũng ở trong tay Bạch Ngộ Hoài.
Ánh mắt Kinh Tửu Tửu khẽ giật, chạm phải tầm mắt của Bạch Ngộ Hoài. Anh vẫn im lặng nhìn cậu, đôi mắt sâu thẳm như hồ nước, dường như chứa đựng rất nhiều cảm xúc, lại nội liễm khắc chế, như màn đêm nuốt trọn sóng gió biển khơi.
Lồng ngực Kinh Tửu Tửu nghẹn lại, giống như có chút nghẹn, lại có chút ngọt ngào, còn có chút chấn động thần thức không thể rút về từ Giám Vãng Kính.
Cậu nhẹ nhàng liếm môi dưới, nhỏ giọng nói: “Anh không phải đã vào lục đạo luân hồi sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT