Làm xong mọi việc, hắn bước ra khỏi thư phòng, tắm gội thay y phục. Ra khỏi cửa lại trở về là vị Tô chưởng quỹ bát diện linh lung ,khôn khéo, giỏi giao tiếp như trước.
Lúc này, trong ngự thư phòng ánh nến leo lắt lay động, không khí ngưng trọng. Quân Thời Tu đang bẩm báo với Cảnh Hòa Đế kết quả điều tra về nguyên nhân cái chết của Duệ Vương.
"Khải bẩm hoàng thượng, sau khi thần tra xét nhiều phương diện, Duệ Vương điện hạ là do cưỡng đoạt nữ nhi của trại chủ sơn phỉ có tên Hắc Hổ Trại ở vùng biên Lâm Thành, rồi giam cầm nàng ta ở..."phủ, sau khi người của Hắc Hổ Trại dò la được tin tức, đã ngấm ngầm ra tay độc ác."
"Cái gì? Duệ Vương lại dám giam cầm nữ tử?" Cảnh Hòa Đế nghe vậy, long nhan đại biến, trong mắt tràn đầy kinh ngạc và giận dữ.
Quân Thời Tu khẽ gật đầu, tiếp tục nói: “Hoàng thượng, đây là lời khai của mấy chục nữ tử được giải cứu từ Duệ Vương phủ. Các nàng đều là con gái nhà lành ở khắp nơi, chỉ vì dung mạo hơn người mà bị bắt vào vương phủ, ngày ngày chịu sự nhục nhã của Duệ Vương. Thần đã an trí thỏa đáng cho những nữ tử này rồi.”
Cảnh Hòa Đế siết chặt mép ngự án, sắc mặt xanh mét. Hắn không ngờ, đứa con trai ruột của mình lại chết theo cách như vậy, trong lòng vừa giận dữ, lại xen lẫn một nỗi đau xót khó tả. "Tên súc sinh này, chết không oan!" Hắn nghiến răng mắng.
Lời là vậy, nhưng dù sao cũng là cốt nhục của mình, dù hận đến mấy cũng khó lòng dứt bỏ hoàn toàn tình thân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play