Thụy thân vương hơi dừng lại, giọng điệu càng thêm cứng rắn: “Cho dù Ninh nhi thật sự bị thương tổn thân thể, sau này không thể sinh con, thì cũng phải đợi ba năm sau. Rồi do nó an bài thiếp thất thông phòng cho ngươi, con cái sinh ra phải ghi dưới danh nghĩa nó.”
Ứng Minh Lang nghe vậy, trên mặt tràn đầy vẻ kinh ngạc, hồi lâu không đáp.
Thụy thân vương không để ý đến hắn nữa, đứng dậy, thần sắc lạnh lùng nói: "Lời ta đã nói hết, nếu ngươi không nỡ bỏ con thiếp kia, bản vương tuyệt đối sẽ không để Ninh nhi trở về phủ Vũ Định Hầu của ngươi nữa. Tự lo liệu cho tốt đi!" Nói xong, ông phất tay áo, bước nhanh ra khỏi chính sảnh, để lại Ứng Minh Lang vẻ mặt ngây dại quỳ tại chỗ.
Rất lâu sau, Ứng Minh Lang mới chậm rãi đứng dậy, bước chân phù phiếm rời khỏi Thụy thân vương phủ.
Màn đêm buông xuống, ngày hôm ấy mây đen cuồn cuộn, cuối cùng trút xuống một trận mưa rào kèm theo sấm sét.
Trong Thúy Ngọc Hiên, Ứng Minh Lang thất thần xách hai hộp điểm tâm đứng dưới mưa, nước mưa theo gò má hắn chảy xuống, làm ướt đẫm y phục hắn, trong sân vắng lặng không một bóng người, hồi lâu hắn mới chậm rãi nhấc chân bước vào, từng bước từng bước đi về phía căn nhà.
Đẩy cửa phòng ra, Thủy Vân Nhi đang may y phục cho đứa bé trong bụng, thấy Ứng Minh Lang bộ dạng như vậy, đau lòng vội vàng đặt công việc trong tay xuống, kéo người đến trước mặt, vừa trách móc "Hầu gia sao lại để ướt như vậy, sao không che dù ạ", vừa vội vàng tìm khăn vải lau cho hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT