Vạn thủy thiên sơn. Hơn một tháng chưa từng gặp mặt, giữa đôi bên thế nhưng nảy sinh cảm giác vật đổi sao dời.
"Ninh nhi, cuối cùng ta cũng gặp được nàng." Ứng Minh Lãng vành mắt ửng đỏ, giọng nói mang theo vài phần run rẩy, “Ninh nhi, xin lỗi nàng, ta thật không biết nàng đã có thai. Hôm đó ta nhất thời nóng vội, trong lòng chỉ lo lắng đứa bé trong bụng nàng ta có sơ suất, nhất thời đã sơ ý với nàng.”
“Ninh nhi, nàng tha thứ cho ta...”
"Đừng nói nữa, mọi chuyện đã qua rồi." Chu Hân Ninh thần sắc bình tĩnh, ngữ khí nhàn nhạt.
"Ninh nhi, ta biết ta sai rồi." Ứng Minh Lãng bước lên một bước, trong mắt tràn đầy cầu khẩn, “Nàng theo ta hồi phủ, chúng ta vẫn như trước kia, ta thề nhất định sẽ bù đắp cho nàng.”
Chu Hân Ninh ánh mắt bình lặng như nước, chậm rãi nói: “Sau này hãy nói. Ta hiện giờ chỉ muốn ở đây tĩnh tâm một thời gian, toàn tâm toàn ý cầu siêu cho hài nhi vô phúc của ta.”
"Vậy ta ở đây cùng nàng." Ứng Minh Lãng vội vàng nói, trong mắt tràn đầy vẻ gấp gáp và mong đợi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play