Tỳ nữ Tiểu Mai bên cạnh thấy vậy thì đau lòng, khẽ khuyên nhủ: “Phu nhân, nay trong vườn không ít hoa đang nở rộ, người cứ mãi ở trong phòng thế này, e rằng không tốt cho thân thể, hay là chúng ta ra vườn dạo bước?”
Chu Hân Ninh nhẹ nhàng xoa trán, trong lòng cũng biết lời Tiểu Mai nói có lý, liền cố gắng gượng dậy tinh thần, dẫn theo hai tỳ nữ chậm rãi đi về phía hoa viên.
Chu Hân Ninh thong thả bước đi giữa khóm hoa, nhưng còn chưa kịp thưởng ngoạn được chốc lát, thì Thủy Vân Nhi dẫn theo hai tỳ nữ, nghênh diện đi tới.
Ánh mắt Chu Hân Ninh thoáng chốc trở nên ảm đạm vài phần, tâm tình lại càng tệ thêm mấy phần.
Thủy Vân Nhi lại dường như không hề hay biết, vẫn tươi cười rạng rỡ, nhẹ nhàng bước tới trước mặt Chu Hân Ninh, uyển chuyển thi lễ, dịu dàng nói: “Vân Nhi bái kiến phu nhân.”
Ánh mắt Chu Hân Ninh nhàn nhạt lướt qua nàng ta, thấy bụng nàng ta ngày càng nhô cao, trong lòng một mớ ngổn ngang, ngoài miệng vẫn giữ vẻ hòa nhã đúng mực: “Ngươi thân mình nặng nhọc, mau đứng lên đi.”
Thủy Vân Nhi hai tay nhẹ nhàng nâng niu bụng tròn, trên mặt thoáng ửng hồng vẻ kiều diễm, ngượng ngùng đứng dậy, khẽ nói: “Nô tỳ còn chưa tạ ơn phu nhân đã thấu hiểu nỗi khổ mang thai của nô tỳ, miễn cho việc thỉnh an hằng ngày, phu nhân thật là rộng lượng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT