Edit: Trúc Linh
Cô ta gắng sức giật mạnh sợi xích sắt nhưng vẫn không thể thoát ra, tiếng xích kêu loảng xoảng qua đi, trên mặt Tần Ti Vũ thoáng hiện vẻ tuyệt vọng.
Cô ta bất lực rũ mắt xuống, khẽ nức nở: "Xin lỗi, đều là tại tôi không tốt. Nếu tôi không ngu ngốc thì đã không gửi ảnh đi, nếu tôi không ngu ngốc thì cậu cũng không bị thương vì tôi, đều là lỗi của tôi, tôi chỉ muốn rời đi thôi..."
"Đừng khóc, cậu ồn ào quá." Bỗng nhiên, rốt cuộc Hàn Phác nãy giờ vẫn không có phản ứng cũng động đậy.
Cậu từ từ mở mắt trong vũng máu, khi nhìn thấy hai hàng nước mắt trên mặt Tần Ti Vũ, đột nhiên lại cười: "Sao lại là lỗi của cậu chứ?"
Hồi phục lại sức lực, cậu xoa xoa vết thương ở eo, khó khăn ngồi dậy dựa vào tủ, rồi vô cùng nghiêm túc nói: "Lỗi là của bọn họ, dù là lý do gì thì cũng không thể giam cầm người khác. Sao lại là lỗi của cậu hả?"
Tần Ti Vũ mấp máy môi, dường như muốn nói gì đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT