Mặc dù Khương Vân đã đưa ra đầy đủ linh thạch, nhưng vị trung niên nam tử này trên mặt vẫn mang theo một tia vẻ không kiên nhẫn, tâm không cam tình không nguyện nhận lấy Thông Thiên đan.
Đối với người làm ăn mà nói, đôi mắt đều cực kì sắc bén.
Theo cách ăn mặc của Khương Vân, tu vi, tuổi tác, nhất là vẻ tang thương trên mặt, khiến hắn nhận định Khương Vân chẳng qua chỉ là một tu sĩ nghèo túng.
Không những không có bối cảnh cường đại, mà lại nói không chừng còn nghèo rớt mùng tơi, không có tiền tu luyện, cho nên mới lấy ra một viên đan dược để bán.
Đan dược như vậy, cho dù tốt thì có thể tốt đến đâu, cho nên hắn mới một mực cố ý làm khó dễ.
Tuy nhiên, khi ánh mắt của hắn nhìn thấy hình dáng bên ngoài của viên đan dược kia, con ngươi liền bỗng nhiên co rút lại, trong lòng cũng có chút nảy lên.
Bởi vì chỉ nhìn từ phẩm tướng, phẩm giai của viên đan dược kia có chút không tầm thường.
Tiếp đó, hắn đem đan dược đưa lên chóp mũi, lập tức có một cỗ mùi thuốc tràn ngập, khiến trong lòng hắn nhịn không được hít vào một ngụm khí lạnh.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play