Nguyệt Như Hỏa làm Khương Vân không nhịn được nao nao, bất quá Khương Vân phản ứng cũng rất nhanh, lập tức phóng thích thần thức ra, nhanh chóng lan tràn về bốn phương tám hướng.
Trong suy nghĩ của Khương Vân, Nguyệt Như Hỏa đã nhắc nhở mình mau đi, vậy nói rõ nơi này chắc chắn có nguy hiểm, hoặc là có mai phục.
Thế nhưng, sau khi đảo qua bốn phía bằng thần thức, nhất là khu vực lân cận nơi Nguyệt Như Hỏa cư trú, Khương Vân căn bản không nhìn thấy bóng dáng tu sĩ khác, càng không cần nói đến mai phục.
Điều này khiến Khương Vân khó hiểu hỏi: "Nguyệt cô nương, ngươi làm sao vậy?"
Nguyệt Như Hỏa cũng vội vàng đổi sang dùng truyền âm nói: "Bảo ngươi đi, ngươi mau đi đi!"
Khương Vân lần nữa dùng thần thức quét qua một lần, xác định thật sự không có bất kỳ nguy hiểm nào mới nói tiếp: "Nguyệt cô nương, xung quanh đây không có người khác, ta tiến vào nơi này, cũng không bị bất luận kẻ nào phát hiện."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT