Thẩm Minh Tích mời ăn ở một nhà hàng lâu năm. Phong cách không thay đổi suốt trăm năm, sàn trải thảm dày màu đỏ thẫm, từ trần nhà treo một chiếc đèn chùm pha lê hình cành hoa, trong sảnh bản nhạc saxophone quen thuộc, giai điệu nghe quen tai nhưng không nhớ ngay tên bài, phải ngẫm một lúc mới ra.
Ngay cả đồng phục nhân viên cũng là kiểu dáng từng thấy trên TV hồi nhỏ.
Hoài cổ đến mức khiến cô bất ngờ.
"Năm bảy tuổi lần đầu tiên mẹ dẫn anh đến đây ăn bít tết, nhớ là thịt bò dai quá, không ngon. Anh lại thích ăn cá chua ngọt ở đây." Thẩm Minh Tích đưa menu bìa cứng cho Tống Cần: "Nhưng bây giờ cá chua ngọt cũng không ngon như xưa."
Tống Cần mở menu xem giá, đều khá đắt, nhìn những món ăn được minh họa đẹp mắt cũng không hấp dẫn lắm, nghĩ thầm anh chọn nơi này chắc chỉ vì kỷ niệm và lưu luyến.
"Một năm anh đến đây khoảng hai ba lần, lần nào cũng gọi cá chua ngọt." Thẩm Minh Tích nói.
"Một mình?" Tống Cần tò mò.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT