Tống Cần thỉnh thoảng liếc nhìn anh, nhưng đã bình thản. Anh đẹp là chuyện của anh, không liên quan đến cô.
Cô chợt nhận ra mình từng quá trẻ con, luôn muốn chiếm hữu thứ đẹp đẽ, thật ra suy nghĩ này chưa trưởng thành, cũng không đoan chính.
Có lẽ là vận mệnh đã định duyên phân với “Sáng nay” còn chưa kết thúc. Vài ngày sau, Hiểu Gia mời cô ăn cơm, địa điểm đúng là "Sáng nay" ở phố Dật Hưng. Tống Cần đồng ý, nghĩ mình đã thoải mái với chuyện cũ, đến đó ăn cũng được.
Tống Cần tan làm mới chạy đến, Hiểu Gia đã đợi sẵn. Cô trang điểm trẻ trung như sinh viên: buộc tóc đuôi ngựa thật cao, đeo balo đinh, đeo giày bốt.
Nhìn thấy Tống Cần, Hiểu Gia vui vẻ nói: “Mình cố ý chọn chỗ gần nhà cậu, không ngờ là đông đến vậy. Cũng may mình đã lấy số rồ, bàn hai người cũng nhanh thôi, chờ khoảng 20 phút là được.”
Tống Cần nói: “Dù sao cũng là thứ sáu, đông cũng là bình thường.”
Hai người ngồi chờ, nói chuyện vui vẻ, chưa tới hai mươi phút đã được phục vụ đưa vào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT