"Mình nghĩ cậu có thể thử tán tỉnh anh ấy. Vì anh ấy độc thân, cậu cũng độc thân, cậu làm gì cũng không quá đáng." Tống Cần cười.
"Trời ơi, mình hoàn toàn không biết tán tỉnh." Hiểu Gia gần như sụp đổ: "Chiêu trò trà xanh mình hoàn toàn không học được!"
May mắn thay do tính chất công việc, Tống Cần có sẵn một bí kíp theo đuổi tương tự, rất phù hợp với nhóm người ngại giao tiếp, đặc biệt là những cô gái có kinh nghiệm yêu đương bằng không như Hiểu Gia. Cô lập tức gửi cho Hiểu Gia, Hiểu Gia nói lời cảm ơn rồi vội vàng nghiên cứu.
Tống Cần đã hết buồn ngủ, yên lặng nhìn lên trần nhà, nghĩ bản thân còn không có dũng khí bằng Hiểu Gia. Nói đi nói lại, tại sao phải kìm nén không nghĩ đến anh? Nghĩ về người mình thích không phải là quyền của mình sao?
Là một nhân viên văn phòng thu nhập không cao không thấp, không nhà không xe trong thành phố, một người sống một mình, thường xuyên tăng ca, hiểu rõ các cửa hàng giao đồ ăn trong bán kính ba km, tại sao cô lại không cho phép bản thân thích một người?
Một chút niềm vui nhỏ như vậy mà còn tự đuổi đi, thì thật quá vô vị.
Đêm đó Tống Cần ngủ rất say, hầu như không mơ, có lẽ đã nghĩ thông không cần phải bận tâm nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play