Ngay trong năm đầu ăn Tết ở trấn trên, Triệu Hoài Ngọc đã được đề bạt lên làm chưởng quầy.
Chưởng quầy cũ theo ông chủ lên huyện thành, chức vụ chưởng quầy ở Như Ý Lâu vì thế để trống. Triệu Hoài Ngọc vốn là người đứng hàng thứ hai trong tiệm, thuận lý thành chương tiếp nhận sự vụ, trở thành chưởng quầy mới.
Tiền tiêu vặt cũng tăng lên hai lượng bạc, khi ấy cả nhà mừng rỡ không thôi. Trần Thu Nguyệt còn nghĩ mỗi năm như vậy chắc có thể tích cóp được chút ít, nào ngờ đời không như mong, chỗ cần tiêu tiền thì chẳng thể đoán trước.
Theo bước Bình Bình ngày một đọc sách nhiều hơn, số tiền chi cho sách vở cũng vượt khỏi dự liệu ban đầu của Trần Thu Nguyệt và Triệu Hoài Ngọc.
Chỉ nói riêng bộ sách Xuân Thu, một quyển đã chia thành mười mấy tập, dày đến mấy chục vạn chữ, chép tay thì quá hao công tổn sức, chỉ có thể cắn răng bỏ tiền ra mua. Vậy nên mấy năm qua, riêng việc sắm sửa thư tịch đã tiêu mất một khoản không nhỏ.
Nhưng khoản này thật chẳng thể tiết kiệm được, Trần Thu Nguyệt và Triệu Hoài Ngọc chỉ còn cách cắn răng mà chi.
Cho nên, nhà nông mà nuôi được một người đọc sách thật chẳng dễ dàng gì. Chưa từng bước đến đoạn này, đến như Triệu Hoài Ngọc, từng đọc qua mấy năm sách cũng không lường nổi sẽ tốn kém đến vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play