“Bình Bình, nương nghe cha con nói rồi, quả nhiên là nhi tử ngoan của nương, nương liền biết con nhất định sẽ làm được.” Trần Thu Nguyệt bước đến trước mặt con trai, khom lưng ôm lấy người, xúc động nói.
Bất ngờ bị mẫu thân ôm vào lòng, Bình Bình hơi khựng lại trong chốc lát. Từ khi dần lớn, Trần Thu Nguyệt cũng không còn thường xuyên ôm lấy Bình Bình như lúc còn nhỏ.
Nhưng tình thân mẫu tử là bản tính trời sinh, Bình Bình rúc đầu vào lòng Trần Thu Nguyệt, nhỏ giọng đáp: “Nương cũng là người rất tốt.”
Trần Thu Nguyệt không ngờ Bình Bình lại đáp lời mình như vậy, nhất thời nghẹn họng, nhưng hơi ấm trong lòng ngực thì mãi không tan đi.
Triệu Hoài Ngọc đứng xa nhìn hai mẹ con ôm nhau khó chia lìa, bước tới ôm cả hai vào lòng, ghé sát mặt mỉm cười nói: “Chuyện thế này sao có thể thiếu ta được.”
Một nhà ba người nhìn nhau cười, cả sân tràn ngập ấm áp.
Không khí ấm áp ấy liền bị Trần Thu Nguyệt phá vỡ khi nhìn thấy đồ ăn trên bàn cơm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT