“Nhà ta hai đứa nghịch như khỉ, sau này phải để chúng nó theo Bình Bình học tập mới được. Đứa nhỏ ngoan ngoãn thế này sao lại không đầu thai vào bụng ta chứ.” Bình Nương nhìn Bình Bình, ánh mắt nóng rực, mặt mày đầy vẻ hâm mộ.
“Thu Nguyệt này, ta không gạt ngươi đâu, ta chính là thích người có dáng vẻ xinh đẹp. Lúc trước chịu gả cho lão chồng nhà chúng ta, là bởi nhìn trúng gương mặt kia của lão gia nhà ta đấy. Nếu không phải như thế, ta cũng có thể gả cho nơi tốt hơn nữa. Mà nhà các ngươi, cả nhà ai nấy đều hợp mắt ta, mỗi ngày nhìn vài lượt thôi là ăn cơm cũng thấy ngon miệng hơn.”
Trần Thu Nguyệt bị Bình Nương khen trắng trợn đến sửng sốt. Nữ nhân trong thôn phần lớn đều hàm súc, nàng tuy biết mình được xem là có nhan sắc, từ nhỏ đến lớn cũng không thiếu người khen, nhưng bị nói thẳng thừng như thế thì đây là lần đầu, nhất thời mặt đỏ ửng cả lên.
“Bình tẩu tử, ngươi nói như vậy làm ta xấu hổ đấy.” Trần Thu Nguyệt cười ngượng ngùng. Nhưng nàng cũng hiểu lời Bình tẩu tử không phải khách sáo. Nhà mẹ đẻ của Bình Nương vốn có của, lại chỉ sinh một mình nàng là nữ nhi, chỉ xét về điều kiện thì đúng là gả cho nhị phòng nhà họ Lưu không phải sự lựa chọn tốt nhất.
Nói xong, chính Bình Nương cũng cảm thấy có chút đường đột, sợ mình nói quá thẳng nên liền nhanh chóng đổi sang chuyện khác để trò chuyện.
Thấy cũng đã đến giờ, Bình Nương cảm thấy hôm nay trò chuyện vậy là đủ, liền đứng dậy cáo từ. Trần Thu Nguyệt thì khách khí tiễn ra đến cổng, miệng nói để hôm khác sẽ chính thức lên cửa bái phỏng.
Bình Bình vẫn luôn ở trong phòng lén nghe ngóng động tĩnh ngoài sân. Đến khi thấy vị thím ở nhà bên rốt cuộc cũng rời đi, lúc này mới chạy ra ngoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT