Bởi đã xử lý xong một việc lớn, Trần Thu Nguyệt và Triệu Hoài Ngọc cũng không vội vã, hai người thong thả bước về phía quầy hàng của Trần đại nương.
“Trần đại nương, theo lệ cũ, cho chúng ta hai bát mì đi.” Triệu Hoài Ngọc và Trần Thu Nguyệt tìm một chỗ ghế trống ngồi xuống, cao giọng gọi với sang phía Trần đại nương đang bận rộn.
“Ai, tới ngay đây.” Trần đại nương ngẩng đầu thấy hai vợ chồng tới, liền nở nụ cười tươi rói, vội vàng đáp lời. Trong tay còn đang bận nên chưa thể lại gần hỏi han ngay, nhưng nhìn dáng vẻ vui vẻ của hai người, hẳn là mọi việc đều suôn sẻ.
Chẳng mấy chốc, Trần đại nương đã bưng mì tới đặt trước mặt hai người.
“Triệu công tử, sao rồi, việc đã lo xong chưa?”
“Trần đại nương, cứ gọi ta là Hoài Ngọc là được rồi. Khế ước nhà cửa đã xong xuôi cả. Chuyện lần này cũng nhờ có đại nương giúp đỡ. Sau này chúng ta là hàng xóm, còn mong đại nương chiếu cố cho một nhà chúng ta.” Triệu Hoài Ngọc cùng Trần Thu Nguyệt đứng dậy, khom người hành lễ với Trần đại nương.
“Ai chà, khách khí làm gì, như ngươi nói đó, đã là hàng xóm rồi thì giúp đỡ lẫn nhau là chuyện nên làm.” Trần đại nương cười vui vẻ, vội đỡ hai người ngồi xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT