Ăn sáng xong, Trần Thu Nguyệt đeo giỏ tre sau lưng, dắt theo Bình Bình lên đường. Hai mẹ con đi một mạch tới gốc cây đầu thôn thì thấy xe bò đã đợi sẵn ở đó. Trên xe đã có mấy người ngồi, chắc là đến sớm. Trần Thu Nguyệt không chậm trễ, bế Bình Bình lên xe ngồi vào chỗ trống, sau đó mới quay sang chào hỏi bà con trong thôn.
“Nhà Hoài Ngọc đấy à, hôm nay dắt cậu nhóc đi trấn hả?” Một bà thím hiền lành cất tiếng hỏi.
“Vâng thím, con đi giao mấy món thêu, tiện thể cho Bình Bình đi dạo luôn cho biết đây biết đó.”
Tuy Trần Thu Nguyệt không hay ra ngoài, nhưng nhờ mẹ chồng hay nói tốt về cô nên bà con trong thôn ai cũng có cảm tình. Mỗi khi gặp mặt, ai cũng bắt chuyện niềm nở.
“Nhóc này là Bình Bình phải không? Nghe bảo học hành giỏi lắm đấy!”
Bình Bình ngồi cạnh mẹ, nghe người ta khen, bèn ngẩng đầu lên cười ngọt ngào với bà thím kia dù chẳng nhớ đã gặp bao giờ chưa.
“Trời ơi, không chỉ học giỏi mà còn đẹp trai thế này. Chẳng lẽ là Văn Khúc Tinh đầu thai xuống trần?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play