“Vợ lão đại, con đưa đệ muội về nhà trước đi.” Triệu mẫu vẫn thấy không yên tâm về Trần Thu Nguyệt, liền phân phó Triệu đại tẩu dìu nàng về trước.
“Nương, chúng ta vừa mới ra ngoài, chẳng phải lát nữa cũng quay về sao?” Triệu đại tẩu ban nãy còn bày ra vẻ xem náo nhiệt, giờ nghe Triệu mẫu nói muốn nàng đưa người về, lập tức không cười nổi.
“Bảo ngươi đưa Thu Nguyệt đi thì cứ đi, sao lại lắm lời như vậy.” Nhìn thái độ bất mãn của con dâu cả, Triệu mẫu liền giận, nếu không nghĩ đến ba đứa nhỏ, bà thật chẳng muốn mang nàng ta theo.
“Dạ biết rồi, nương.” Triệu đại tẩu thấy Triệu mẫu có vẻ sắp nổi giận, lập tức lanh lẹ nghe lời, đỡ Trần Thu Nguyệt đi về phía nhà.
“Vợ Hoài Ngọc, dạo này ngươi ra ngoài sao chẳng thấy chào hỏi ai vậy?” Trần Thu Nguyệt còn chưa đi được hai bước, giọng nói của Liễu thị lại vang lên.
“Liễu đại nương, thật ngại quá, con dâu gả vào Triệu gia bao nhiêu năm nay, chưa từng nghe nương nói nhà ta có bà con với nhà ngài. Nếu là thím trong thôn hiền lành tử tế, chắc chắn Thu Nguyệt sẽ không thiếu câu chào hỏi, nhưng vừa rồi ngài nói gì, mọi người đều nghe rõ cả, con xem cũng không giống lời một bậc trưởng bối nên nói.”
Trần Thu Nguyệt xoay người, khẽ cười nhìn Liễu thị, lời nói mang theo ý cười nhẹ nhàng nhưng sắc bén. Có lẽ vì đang ở cuối thai kỳ, gần đây tính tình nàng không còn dịu dàng như trước. Ngày thường gặp Liễu thị âm dương quái khí nàng còn có thể nhịn, nhưng hôm nay thật sự không nhịn được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play