Triệu Hoài Ngọc không yên tâm để hai đứa nhỏ tự về, bèn vòng một đoạn đường đưa hai đứa về tận nhà, cũng may là khoảng cách không quá xa.
“Làm phiền Triệu bá phụ và Vệ Bình huynh rồi.” Tiền Hữu Vi đứng bên lên tiếng.
Hôm nay những việc Triệu Hoài Ngọc làm khiến Tiền Hữu Vi vô cùng kính phục. Dù chỉ là một chưởng quầy tửu lâu, nhưng trên người Triệu Hoài Ngọc lại mang dáng vẻ thư sinh, cử chỉ lễ độ, khí chất ôn hòa. Mỗi lời nói ra đều khiến người khác có cảm giác như gió xuân phả vào mặt.
“Nếu ta có phụ thân như vậy thì tốt biết bao.” Tiền Hữu Vi nhỏ giọng lẩm bẩm.
“Ngươi nói gì thế?” Bình Bình nghiêng đầu, khó hiểu hỏi.
“Không có gì, chỉ là hâm mộ ngươi có Triệu bá bá làm phụ thân thôi.” Tiền Hữu Vi mặt mày đầy vẻ ghen tị.
“Thế nào, Tiền bá phụ chẳng phải cũng rất tốt sao? Lúc nào cũng gọi ngươi là ngoan nhi ngoan nhi, quan tâm hết mực, ngươi không thích à?” Bình Bình nói xong thì chạy vù đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT