Niềm vui không ngừng từ đáy lòng trào lên, ánh mắt toàn là bóng hình tiểu hệ thống mà hắn đã phải vất vả lắm mới có thể giữ bên cạnh.
Mãi đến khi hai con cá voi cọp kia bơi ra xa một khoảng, Cố Trầm Chu mới thu tay lại, thay vào đó dùng đầu ngón tay khẽ chọc vào lúm đồng tiền bên má 1551: “Được rồi.”
1551 hơi nhón chân nhìn ra ngoài, chỉ thấy hai con cá voi cọp kia thong thả rời đi, trông có vẻ rất vui, chắc là đang định tránh xa đám người, tiếp tục làm chuyện... của riêng tụi nó.
Cậu hơi không vui: “Không có a.”
Tuy bị trêu chọc đến mức mặt mày đều ửng đỏ, nhưng cậu lại chẳng hề giận, chỉ là hơi tiếc… bản thân cậu còn chưa được nhìn ngắm cá voi cọp cho thoả.
Ngoan như vậy, đến chút tính tình nhỏ cũng không có, chẳng trách lại khiến người ta mềm lòng. Không hiểu vì sao một hệ thống như thế, lại từng có người không biết trân trọng.
Nghĩ đến đây, đáy mắt Cố Trầm Chu chợt loé qua một tia lạnh lẽo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT