Dù vậy, trên gương mặt cậu vẫn nhuốm chút ửng đỏ, không rõ là do ánh nắng giữa biển khơi hun tới, hay bởi một nguyên do nào khác khó gọi thành tên...
1551 vui vẻ đến cong cả mắt, kể lại chuyện vừa rồi mình ra boong tàu chơi với lũ hải âu. Cậu còn hăng hái giơ tay lên mô tả, ra hiệu mấy con chim kia lớn đến chừng nào, trông gần gũi ra sao.
Biểu cảm trên gương mặt Cố Trầm Chu dần dịu xuống, nhưng ánh mắt hắn khựng lại khi lướt đến cánh tay của 1551, khẽ dừng lại một nhịp: “Bị nắng hun đỏ rồi.”
Chỉ là một câu nói đơn giản, vậy mà trong đó lại ẩn giấu nỗi xót xa chỉ người trong cuộc mới hiểu. Đến cả hơi thở cũng dường như nặng nề thêm vài phần.
1551 cúi đầu liếc qua cánh tay mình, không mấy để tâm: “Đợi một lát sẽ hết thôi.”
Thể chất của cậu từ trước đến nay vẫn luôn nhạy cảm như thế, đến mức chính bản thân cũng đã quen rồi. Phơi nắng bao nhiêu cũng chẳng sạm đen, chỉ ửng lên một màu hồng đỏ nhàn nhạt.
Cố Trầm Chu khẽ dặn: “Lần sau ra ngoài, nhớ mang theo đồ chống nắng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play