Dương Hồng Anh lắc đầu: “Họ không óc cãi nhau, tối qua rau xào còn do Lặc Bắc Thành tự tay xào đấy.”
"Hả! Cô ta mặt dày vậy sao, sao có thể để đàn ông xào rau được?" Trong lòng Tô Nguyệt lại càng thêm ghen tị với vận may của Triệu Vân Sơ. Cô ta đứng dậy đi vòng vòng trên sàn nhà cho tâm trạng bình tĩnh lại.
Dương Hồng Anh thở dài: “Haiz, chúng ta đều là phụ nữ như nhau sao con bé kia lại tốt số như vậy?”
Trong lòng Tô Nguyệt càng thêm ghen tị, nhìn vẻ mặt của Dương Hồng Ánh, trong lòng lập tức nảy ra ý đồ xấu xa.
“Chị à, bây giờ chị phải nghĩ cho bản thân chị đi.”
"Em nói gì vậy? Chị đâu phải là mẹ chồng cô ta, cần phải lo gì chứ?" Dương Hồng Anh hỏi lại.
Tô Nguyệt tiến lên một bước, lớn tiếng: "Mảnh đất đó! Khi quân đoàn trưởng Tôn rời đi, mảnh đất của nhà anh ta, không phải chị tranh được rồi sao? Lúc đó nhà chị khó khăn, tạm thời trồng trước, nếu sau này Lặc Bắc Thành muốn trồng đất thì chị trả lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play