Lúc Triệu Vân Sơ múc cháo, phòng bên cạnh có chút động tĩnh, cô liếc qua nhìn một cái.
Dương Hồng Anh bước ra, tay bưng một cái thau, bên trong trông giống như nước vo gạo tối qua, bởi vì trên mặt nổi một lớp váng mỡ, còn có vài cọng rau cải. Xem ra chị ta định dùng nó để nấu ăn…
Triệu Vân Sơ liếc mắt một cái rồi lập tức thu hồi tầm mắt.
"Hai vợ chồng dậy sớm thật đấy nhỉ, cháo đã nấu xong rồi à." Dương Hồng Anh nói, trong lòng không nhịn được mắng một câu lãng phí.
Chỉ nấu có hai bát cháo mà lại cho nhiều gạo như vậy. Cháo loãng chẳng phải là ít gạo nhiều nước sao?
"Ừm! Bắc Thành lát nữa phải đến đơn vị làm việc, em nấu cơm sớm một chút để ăn, vậy không nói chuyện với chị nữa." Triệu Vân Sơ đáp một câu, tiện tay đậy vung nồi, bưng bát cháo về phòng.
Triệu Vân Sơ vào phòng đặt bát lên bàn, nói với Lặc Bắc Thành: “Vừa rồi em nhìn thấy nước vo gạo nhà mình bị lấy mất rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT