Túc Khê đã ở trong bệnh viện hơn mười ngày rồi, rất nhanh đã đến ngày ra viện, vì vậy một buổi sáng sớm, mẹ cô kiểm tra, ngày mai có thể xuất viện.
Bây giờ bà đã không còn phải lo lắng vì chuyện tiền bạc nữa, tinh thần thoải mái, đi bộ thoăn thoắt, còn rất hào phóng mua cho Túc Khê hai cái bánh rán vị trái cây, chuyển cho nàng hai trăm tiền tiêu vặt tuần này.
Túc Khê ngậm bánh rán trái cây cảm động đến chảy nước mắt.
Sau khi trì hoãn cả một buổi sáng, trong game đã trôi qua ba ngày ròng rã. Túc Khê không chịu đựng nỗi, vào lúc xếp hàng làm kiểm tra, bèn lấy điện thoại ra đăng nhập vào game.
Lúc nàng đăng nhập, hiếm khi thấy cậu nhóc không đi ra ngoài, mà là đang ở trong sân bận bịu-hơn nữa còn mặc quần áo da thú mình đã may cho hắn.
Nếu như nói ban đầu cậu nhóc chỉ là mảnh khảnh mặc áo dài trắng cũ, bộ lông da thú đã khiến cho bộ đồ săn bắn của cậu nhóc bây giờ thở thành một thứ ngắn tay ngắn chân, xem ra rất giống với một con báo nhỏ đang bận bịu đi qua đi lại trên màn hình!
Túc Khê xếp hàng, nén cười, trong tim tràn ngập cảm giác dễ thương!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play