Khi đó Trấn Viễn tướng quân vẫn còn chưa biết tin Lục Hoán chính là Cửu hoàng tử Diễn Thanh từ Binh bộ Thượng thư, nhưng trong lòng hắn lại đột nhiên nảy sinh ra ý định nâng đỡ người này. Ban đầu hắn cho rằng đây sẽ là một quá trình chậm và dài, nhưng nhờ vào thân phận cao quý của Cửu hoàng tử, kế vị trở thành một lẽ tất nhiên. Hiện tại mọi việc đã được hoàn thành, hắn cũng rất yên tâm với vị tân đế này, giữ lại bộ xương già như hắn ở lại giám quốc cũng vô dụng.
Lục Hoán nhìn Trấn Viễn tướng quân, trịnh trọng đáp: "Ta nhất định sẽ không phụ lòng mong đợi của tướng quân, kính mong tướng quân bảo trọng thân thể."
Lần này Trấn Viễn tướng quân rời kinh, bởi vì không có con cái để nối dõi, nên không mang theo quá nhiều nhân mã, cũng không có quá nhiều gia tài.
Trước kia Lục Hoán nhận được rất nhiều sự trợ giúp của Trấn Viễn tướng quân, tiễn Trấn Viễn tướng quân đi rồi, trong lòng tự nhiên cũng có chút thẫn thờ, nhưng vẫn còn nhiều chính sự cần phải giải quyết, nên cũng không có thời gian suy nghĩ nhiều như vậy.
Luận công ban thưởng cho các văn võ bá quan, sau khi hắn lên ngôi đã suy xét rất lâu rồi mới tiến hành, còn có tri phủ các nơi, thị vệ thái giám trong cung cần phải được chỉnh đốn, mà lễ đăng cơ sau hai tháng nữa cũng cần phải gấp rút chuẩn bị, Lục Hoán giao lại cho Hộ Bộ Thượng Thư đi giải quyết.
Lần này đại quân có thể tiến vào kinh thuận lợi, mặc dù Ngũ hoàng tử đã cải tà quy chính để mở cổng thành, nhưng trong đó có lẽ có Hộ bộ Thượng thư đứng giữa hòa giải. Con gái của của Hộ bộ Thượng thư năm đó được Lục Hoán cứu về, nên hắn luôn dành cho Lục Hoán một sự tôn trọng.
Yến quốc các châu đại xá, kinh thành náo nhiệt hẳn lên, tuy rằng ngày nắng nóng, nhưng lại phồn hoa không kém gì Tết Nguyên Tiêu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT