Hai mắt Túc Khê sáng lên, trước đây tiền lì xì mỗi năm đều là một ngàn hai, năm nay xem như Tái ông mất ngựa mới biết được có phúc hay không, bị mẹ rút mất bốn trăm, nhưng được Lục Hoán đưa cho một ngàn, năm nay cứ như vậy mà được một ngàn tám! Phát tài rồi!
"..." Hoắc Kinh Xuyên bị dọa chết khiếp, lẩm bẩm mình không ăn cẩu lương, quay đầu xem ti vi.
Mà trong nhà bếp, bà Túc vừa nhặt rau, vừa cười đến không khép miệng được, ông Túc bên kia rót ra một ít rượu, ngửi ngửi, không nỡ bỏ xuống. Quà mà bạn học của Túc Khê tặng, sao lại gãi đúng chỗ ngứa như thế chứ? Bà Túc thích chơi mạt chược, còn ông Túc lại thích uống rượu.
Bà Túc lén liếc nhìn ba đứa nhỏ ở trong phòng kia, nhịn không được thì thầm với ông Túc: "Tôi cảm thấy, Tiểu Lục vừa mới đến kia, hình như là thích Khê Khê nhà chúng ta."
Ông Túc không được vui vẻ lắm khi nghe có đứa dám nhòm ngó con gái nhà mình, đặt bình rượu xuống, nói: "Bà không biết thì đừng đoán bừa, quan hệ bạn học thuần khiết không được sao?"
"Thuần khiết, bọn nhỏ thoạt nhìn đều rất thuần khiết, nhưng ánh mắt thằng bé nhìn Khê Khê nhà chúng ta, rõ ràng rất khác biệt, vừa rồi trước khi vào phòng ngủ, ta còn nhìn thấy thằng bé kia chặn Tiểu Hoắc ở bên ngoài, để Khê Khê chuẩn bị ổn hết rồi, mới để cho Tiểu Hoắc đi vào."
"Như thế thì sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play