Sau một trận náo loạn, đã đến đêm khuya, sáng sớm ngày mai còn phải lên lớp sớm tự học, bốn người cũng không thể xem quá muộn. Cố Thấm dụi dụi mắt đẩy lùi cơn buồn ngủ. Trong căn hộ hai phòng, hai cô bé một phòng, Lục Hoán một phòng, Hoắc Kinh Xuyên vô cùng lập dị cho rằng hai tên đực rựa không thể ngủ cùng nhau, bèn chiếm cứ ghế sô pha.
Hạ tuần tháng chín thời tiết dĩ nhiên vô cùng mát mẻ, lá vàng chậm rãi rơi xuống, áo ngủ của Túc Khê đã đổi thành áo tay dài dệt lông xù.
Cố Thấm có thể đã chơi rất vui, lúc ngủ còn gây ra tiếng động ùng ục nhẹ nhàng, Túc Khê không buồn ngủ, kéo gối, đi chân đất, rón rén đẩy cửa phòng Lục Hoán ra.
Ánh trăng từ khe hở rèm cửa sổ chưa bao giờ kéo lên chiếu vào, Lục Hoán một tay gối lên đầu, cũng chưa ngủ.
Hắn ngồi xuống nói: "Sao không mang dép lê? Trên đất lạnh."
"Xuỵt." Túc Khê ném gối lên trên giường hắn, bò lên trên giường của hắn, nói: "Hai người họ ngủ rồi, dừng đánh thức bọn họ."
Lục Hoán cũng mặc áo ngủ Túc Khê mua cho hắn lúc trước, từ trường bào quần áo trong màu trắng, đổi thành loại phim hoạt hình tay áo dài quần dài này, lúc đầu hắn còn chưa quen, nhưng bây giờ đã thành thói quen rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT