Sắc mặt Vu Bái lúc trắng lúc xanh, ném hành lý lên giường, tông cửa chạy ra ngoài.
Túc Khê đoán, bị như thế, nàng không chán ghét Lục Hoán là tốt rồi, tại sao lại còn thích Lục Hoán hơn nữa cơ chứ?
Nàng đi vào ngổn ngang trong gió, nhìn thấy Lục Hoán, nam sinh một mét tám lăm đang ngồi trên ghế, thấy nàng đến, lập tức đứng lên, hai mắt sáng lấp lánh tranh công: "Tất cả bàn đều lau sạch rồi."
Túc Khê cảm thấy tư thế đứng của hắn có chút kì lạ, nói chuyện với mình nhưng lại không đứng đối diện với mình, mà là đứng nghiêng người... Nàng phát điên nói:: "... Lục Hoán, ngươi làm gì mà quay má phải về phía ta? Không! Không hôn, đừng có mơ!"
Lục Hoán yếu ớt nhìn Túc Khê, có chút thất vọng, hóa ra một lần chỉ hôn một bên má thôi sao?
Bà Túc sắp lên đến nơi rồi, Lục Hoán cũng không tiện ở lâu, hắn lau sàn nhà cho Túc Khê thật nhanh, rồi đi xuống lầu bằng một hành lang khác.
Bà Túc sau khi đi vào, thấy sự tự giác của Túc Khê mà kinh ngạc, nàng mới xuống chọn mua đồ không quá nửa giờ, Túc Khê đã trải xong gường, thu dọn xong quần áo, thậm chí còn lau chùi bàn, rửa sạch bể nước sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play