Hiện tại ba mẹ đều ở trong phòng ngủ rồi, mình ra khỏi phòng phải tạo ra tiếng ồn, Lục Hoán cũng không dễ thay quần áo, dù sao mình xoay người cũng vậy.
Túc Khê hỏi hắn,"Đi đâu vậy? Sẽ không về trễ lắm chứ?"
Lục Hoán nói: "Chỉ một lát thôi."
Túc Khê nhìn đồ ngủ trên người mình, lại nhìn ra ngoài cửa phòng, có loại cảm giác mình thật lén lút. Nàng thì thầm: "Nhưng làm thế nào chúng ta đi ra ngoài đực, từ phòng đến cửa, chúng ta phải đi không tạo ra tiếng ồn."
Lục Hoán cầm áo khoác trên lưng ghế của nàng, mặc vào cho nàng như mặc quần áo cho đứa trẻ, Túc Khê ngoan ngoãn đưa tay ra.
"Như vậy sẽ không phát ra tiếng ồn."
Lục Hoán cúi người, luồn tay xuống dưới gối nàng, bế nàng lên. Trước lạ sau quen, lần đầu tiên được bế kiểu công chúa này, Lục Hoán còn đỏ bừng mặt, còn thập phần thấp thỏm, sợ mạo phạm Túc Khê, nhưng hiện tại nghiêm chỉnh thông thạo, ghé sát vào tai Túc Khê nói: "Ta đi rất nhẹ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT