Lục Hoán cảm giác được, vì thế xoay người, ngồi xuống cạnh giường, đặt tay vào eo Túc Khê nâng nàng lên, dễ dàng đặt nàng ngồi lên đùi mình.
Hắn ôm chặt Túc Khê, vùi đầu vào cổ Túc Khê.
Túc Khê cảm nhận được nhịp đập của trái tim trong lồng ngực chàng trai đang kề sát cô, cảm nhận được niềm vui và sự an ủi của hắn, không liên quan gì đến dục vọng, hắn chỉ đơn giản là một cái ôm ấm áp mà thôi. Bàn tay của Túc Khê đặt trên cổ của Lục Hoán, nói: "Tất cả đã qua rồi."
Lục Hoán lắc đầu, nói: "Không cần an ủi ta, lúc đó ta cũng không cảm thấy khổ sở."
Túc Khê: "Tại sao?"
Lục Hoán nói: "Mười bốn năm đầu tiên chỉ là chịu đựng một số vết thương da thịt mà thôi, hơn nữa bây giờ ta đã sắp không nhớ đã xảy ra chuyện gì nữa rồi, ta cảm thấy cuộc sống của ta bắt đầu từ một đêm gió tuyết, ấm trà của ta đột nhiên có thêm nước ấm. Sau đó hỷ nộ ái ố mới bắt đầu rõ ràng. Về phần lúc trước —— lúc trước phủ Ninh vương có bao nhiêu hạ nhân, bộ dạng gì, ta một chút cũng không để ý. Nhưng mà, nếu tấm màn có thể xuất hiện trước mặt ta sớm hơn thì tốt rồi."
Túc Khê khó hiểu, từ trong lồng ngực Lục Hoán ngẩng đầu lên, nhìn hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT