Lúc này căn phòng mới dần yên tĩnh trở lại.
Tim Túc Khê đập thình thịch như vừa ngồi tàu lượn siêu tốc xong, nàng lấy chiếc áo khoác trên chân xuống, lo lắng chạy đến bên cửa, nhìn ra ngoài thấy cha mẹ không nghi ngờ gì thì cô mới thở phào một tiếng, khoá trái cửa rồi quay trở lại bàn học.
Nàng ngồi xuống, nói nhỏ: "Lục Hoán, được rồi đấy, mẹ ta đi rồi."
Nhưng lại thấy, Lục Hoán dưới gầm bàn đang ôm đầu gối, đầu dựa vào gầm tủ, đôi mi đen khép lại ngủ thiếp đi.
Túc Khê ngồi trước mặt hắn, không nỡ gọi hắn dậy.
Mặc dù Lục Hoán chỉ là nhắc qua trận lũ lụt ở Thành Châu, nhưng Túc Khê biết hắn vì để nhanh nhất đạt đến 200 điểm nên đã mất ngủ và mệt mỏi nhiều ngày, sau khi đến đây lại phải thay đổi một môi trường sống mới, tối hôm qua ở nhà của Hoắc Kinh Xuyên cũng không thể ngủ được, vậy nên hắn mới ngủ thiếp đi nhanh như vậy.
Túc Khê đau lòng, muốn để hắn nhắm mắt thêm lúc nữa, nên nhẹ nhàng để điện thoại ở chế độ im lặng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT