Chỉ là Hoắc Kính Xuyên cũng để ý thấy mái tóc của tên nhãi này sao mà trông thật quá vậy, cũng không giống với tóc giả, thế nên hắn nhịn không được mà xúi giục Cố Thấm đi lên sờ một chút, nói: "Thằng nhãi đó đóng phim hả, nhưng mà sao tớ lại cảm giác như không phải tóc giả? Hơn nữa cây trâm trên đầu hắn sao mà nhìn giống hàng thật ghê?"
Cố Thấm đã bị vẻ đẹp trai làm cho choáng ngợp, nàng ngập ngừng nói: "Tám mươi phần trăm là diễn viên trẻ mặc long bào của đoàn phim gần đây, nhưng mà cũng phi logic quá, gương mặt này ―― đẹp trai đến mức ai cũng phải ghen tỵ, như vậy mà còn chưa hot sao?"
"Đám con gái các cậu cũng chỉ biết có mặt, tính cách tốt được như tớ chắc." Hoắc Kính Xuyên không phục lắm, nhỏ giọng nói: "Sao mà Túc Khê quen được người này vậy?"
Cố Thấm phát điên nói: "Sao tớ biết được? Xem kiểu này có vẻ không chỉ mới quen biết một hai ngày... Vậy mà Túc Khê lại luôn che giấu không nói cho chúng ta biết!"...
Chờ đến khi Túc Khê và Lục Hoán đã hoàn toàn lấy lại bình tĩnh sau cuộc gặp gỡ bất ngờ thì đã qua nửa giờ, trong nửa giờ này, cả Hoắc Kính Xuyên và Cố Thấm vẫn luôn phải nhìn Túc Khê sờ mó lung tung, mà mang tai của tên nhãi đó dù đã đỏ ửng lên nhưng hắn vẫn ra sức căng chặt da mặt giả vờ như biểu tình không chút gợn sóng...
Hoắc Kính Xuyên nhanh chóng bị ép cho điên rồi, họ nhịn không được nữa mà lên tiếng nhắc nhở: "Túc Khê, chưa có đi lấy thuốc đó, còn chậm chạp nữa là bệnh viện đóng cửa luôn à!"
Lúc này Túc Khê mới nhớ tới việc chính, nàng cười tủm tỉm mà nói với Lục Hoán: "Ta đi lấy thuốc, ngươi chờ ta một lát nha."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play