Binh bộ Thượng thư bị Trấn Viễn tướng quân gào thét đến mức phải lau nước bọt trên mặt, bất đắc dĩ ngồi lùi ra xa hơn.
Hắn nhìn về Lục Hoán ở đằng xa, lắc đầu một cái, thở dài nói: "Đại tướng quân, nếu không phải binh lính của ngài ra sức gây khó dễ, giao cho hắn ba mũi tên vừa vô dụng, vừa vứt đi, hắn chưa chắc đã thua."
Trấn Viễn tướng quân cả giận nói: "Trong ba mũi tên rõ ràng có một mũi tên hoàn hảo không hao tổn gì, hắn lại thua ngay ở trận đầu."
Binh bộ Thượng thư tuy không thấy rõ nơi sân bắn cung đằng xa Lục Hoán rốt cuộc là dùng mũi tên nào, nhưng lúc thấy đám binh lính bên cạnh bao quanh mấy tướng lĩnh khác nhằm tâng bốc, thiếu niên kia lại yên tĩnh ngồi trên lưng ngựa quan sát hai mũi tên còn lại, trong lòng không biết vì sao, lại cảm thấy người thiếu niên này hôm nay nhất định sẽ không thua.
Hắn không nhịn được bác bỏ ý kiến của Trấn Viễn tướng quân, nói: "Đại tướng quân, tại hạ hôm nay xin được đánh cược với ngài, nếu như vị Viên ngoại lang Binh bộ của ta thắng, ngài phải tiếp thu đề nghị của ta."
"Nếu thua thì sao?" Trấn Viễn tướng quân hừ lạnh một tiếng: "Ta thật ra cũng nghe nói đến chuyện, người thiếu niên này cai quản ngay ngắn rõ ràng Binh bộ hai, quả thật có chút sách lược, nhưng người này sợ là chỉ thích hợp ở lại triều đình, giở một vài thủ đoạn tùy cơ ứng biến thôi. Trên chiến trường đao kiếm không có mắt, cũng không phải là nơi phù hợp với hạng người chỉ biết dùng một vài thủ đoạn nhỏ như người của Phủ Ninh Vương, lão phu cũng không phải biết vì sao ngươi lại coi trọng đứa thứ tử của phủ Ninh Vương này, hôm nay lại còn gọi Hàm Nguyệt tới!"
Con gái của Binh bộ Thượng thư Hàm Nguyệt ngồi ở phía sau, thoáng thất vọng nhìn về sân bắn cung, cũng không nghe thấy cha nàng và Trấn Viễn tướng quân nói chuyện nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT