Lùi một vạn bước nữa mà nói, cho dù tên nhóc không thích cô nương nhà người ta, bây giờ cũng không muốn nhắc đến chuyện hôn nhân, thế thì nhìn một cái có làm sao? Cũng không phải chịu thiệt.
Người chịu thiệt là cô nương nhà người ta chứ?
Chẳng lẽ là ngại rồi sao? Nhưng nhìn không giống vậy, tên nhóc không đỏ mặt. Tuy hắn cúi đầu không nói gì, nhưng Túc Khê có thể phân biệt được cảm xúc của hắn.
Vậy có lẽ nào hắn đang cảm thấy nàng lo chuyện bao đồng không?
Túc Khuê nhớ lại bản thân xin nghỉ học về nhà, ở dưới lầu tiểu khu, nghe thấy mẹ nàng vừa nhảy điệu nhảy quảng trường, vừa nói chuyện với dì, gán ghép nàng và Hoắc Kinh Xuyên, nói cái gì mà thanh mai trúc mã sau này vừa đúng thành thông gia, tâm trạng của nàng cũng rất phiền rất tệ, cảm thấy mẹ nàng nói vô lý, đây đều là chuyện không đâu vào đâu cả.
Túc Khê nghĩ vậy, ngay lập tức cũng cho rằng bản thân ban nãy có hơi nhiều chuyện, những gì mình không muốn thì không nên đổ cho người khác, đạo lý này được thầy cô dạy bao nhiêu năm nay, chẳng lẽ nàng lại không hiểu?
Nàng nghĩ, có lẽ tạm thời không nên nhắc lại chuyện này nữa, thuận theo tự nhiên thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT