Nói đến phần sau, hắn không nói được nữa, như lại hơi bối rối, mi mắt run rẩy, đứng dậy đi vào trong sân.
Ánh tà dương trong viện rơi trên người tên nhóc, chỉ có một tên nhóc nhỏ bé, bóng dáng cũng nhỏ xíu. ... Túc Khê ngẩn ngơ, thật sự không ngờ tới tên nhóc lại nghĩ như vậy.
Thì ra hắn nghĩ rằng, mình để hắn chăm sóc Vân Tu Bàng hơn một chút, là vì muốn biến đứa nhỏ mập mạp ấy thành hắn thứ hai, đồng cảm với đứa nhỏ mập mạp sao? Hiểu lầm này thật lớn!
Túc Khê nhanh chóng chuyển giao diện ra sân, nghĩ mọi cách để giải thích, trò chơi này thật là không công bằng, tên nhóc nói với mình còn có khung đối thoại, còn mình phải đủ một trăm điểm mới có thể nói chuyện với hắn! Chơi xong trò chơi này, Túc Khê cảm thấy mình sắp trở thành kẻ câm chỉ có thể khua tay múa chân!
Tên nhóc vẫn ở trong sân tiếp tục đau khổ, nàng gãi đầu, nhìn thấy trong góc phòng có một đống củi, lập tức kéo tên nhóc đến trước mặt đống củi.
Đỉnh đầu tên nhóc hiện lên dấu chấm hỏi đau buồn:?
Túc Khê rút ra một que từ trong đống củi, để trước mặt tên nhóc, nghĩa là – nhìn thấy không, nhiều củi như vậy, mẹ chỉ cần một que.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play