Lục Hoán cầm ô giấy dầu, mọi người trên phố đều nghĩ hắn đi một mình trên con đường lát đá xanh, một mình cầm ô, mà vẫn để ướt một bên vai.
Nhưng chỉ có hắn mới biết, nàng đang bên cạnh hắn.
Đôi khi hắn cũng không muốn để nàng nhìn thấy sự hỗn loạn của Binh bộ hai, ngày hôm trước còn châm biếm khinh thường, ngày hôm sau lại phụ họa hùa theo người khác, lòng người như vậy rất xấu xí, nếu có thể, hắn hy vọng không cần làm bẩn mắt nàng.
Nhưng hai người cùng nhau đi trên con đường dài đằng đẵng này, cảm giác cùng nhau giải quyết một vấn đề nan giải, như vậy thật tốt. Tốt đến mức khiến cho hắn hy vọng, con đường này không nhìn thấy điểm cuối, sẽ mãi mãi không đi hết.
Cơn mưa phùn này rả rích không biết khi nào mới tạnh, Lục Hoán cảm giác tay áo bị nắm lấy, đuôi mắt lông mày dịu dàng, trong lòng thầm nghĩ – hy vọng đợi đến khi mưa tạnh, hắn có thể tìm ra cách, để nàng có thể giống như những người bình thường, có hai chân để đi đến nơi mình muốn, miệng để nếm bất cứ thứ gì mình muốn, có mắt để nhìn thấy thế giới này.
Hắn phải tìm ra cách. ...
Sự hỗn loạn của bộ Binh bộ hai cứ như vậy kết thúc, trong thời gian ngắn, từ trên xuống dưới của Binh bộ hai, đã bị tên nhóc chỉnh đốn dễ bảo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT