Mười lăm năm qua Lục Hoán đã dầm mưa rất nhiều, nói ra thì hơi vô lý và nực cười, nhưng lần dầm mưa hôm nay, lại khiến cho hắn cảm thấy vui vẻ.
Hắn cảm thấy "hồn ma" vẫn ở bên cạnh, nhưng dường như vì hắn bị ức hiếp, mà cảm thấy buồn bã, thậm chí còn không kéo tay hắn nữa. Hắn liền nói khẽ: "Ngươi yên tâm, ta đã có cách, khi trở về sẽ nói với ngươi."
Có cách cái rắm, Túc Khê ở ngoài màn hình chuyển giao diện vào bên trong Quảng Nghiệp Đường, nhìn thấy lão già Thượng quan học sĩ kia còn đứng nghiêm trang trên bục giảng dạy lễ nghi đạo lý, chỉ cảm thấy trong bụng như có lửa đốt, mặc kệ tên nhóc có cách nào, trước hết nàng phải dạy dỗ lão già này một chút.
Thượng quan học sĩ đang định giảng nội dung của phần tiếp theo, bỗng nhiên chân mày giật giật, cảm giác có cái gì đó kêu "cọt kẹt" trên đầu.
Hắn ngẩng đầu theo bản năng, đôi mắt lập tức co rút, chỉ thấy mái ngói trên đầu không biết là do bị mưa lớn mấy ngày liên tiếp ép xuống lung lay gần đổ hay sao, tóm lại thật trùng hợp, thanh xà nhà trên đầu hắn đột nhiên không chịu nổi sức nặng của mái ngói.
"Ầm" miếng ngói kêu răng rắc rồi đột nhiên rơi xuống, hắn bị dọa gần chết, kêu to một tiếng rồi tránh sang bên cạnh, nhưng bị vấp ngã, không tránh kịp, đầu đập xuống sưng vù lên.
Sau khi mái ngói rơi xuống, mưa lớn bên ngoài lập tức ùn ùn kéo xuống, trong phút chốc vừa đổ hết bụi mái ngói trên người hắn, vừa xối ướt sũng người hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play